Đối tác - Liên kết

Auto Suggestion - Tự kỷ ám thị

Thảo luận trong 'Thảo luận về Âm nhạc - các Fan ca sĩ' bắt đầu bởi FloraAtDawn, 15/6/09.

  1. FloraAtDawn

    FloraAtDawn New Member

    Tham gia ngày:
    10/6/09
    Bài viết:
    49
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    [​IMG]

    *1* - Khái quát, ám thị

    Mỗi năm, ở mọi nơi đều có những/nhiều người trẻ tuổi tự sát. Đơn cử tại Nhật con số này lên đến 30,000 người ( bình quân / năm ), thật kinh khủng. Ở đây tôi muốn đề cập đến sự ra đi vì nguyên nhân không đâu vào đâu, nói thẳng ra là sa vào những ám ảnh vô hình. Trước kia có một bài " Nỗi cô đơn của những người trẻ tuổi " - rất đáng tham khảo. Chúng ta, những người trẻ tuổi lọt thỏm trong XH này, và cũng chính chúng ta rất dễ chìm đắm trong rũ rượi buồn chán.

    Ám thị là gì? Đây là một động từ dễ dàng được định nghĩa rõ nét nếu như bạn chịu khó đọc vài quyển sách thuộc Tâm lý Học. Nói đơn giản nhất, ám thị là tự mình thôi miên nhằm một mụch đích nào đó. Ví dụ " tôi là con lợn ". Nếu bạn cứ lẩm bẩm trong đầu câu nói này, biết đâu bạn sẽ có ngày ăn cám thiệt, đó là thành công, chúc mừng. Ám thị rất tốt cho việc chữa bệnh. Đã có trường hợp bị ung thư vô phương cứu chữa, nhờ người bệnh được nhà Tâm lý học hướng dẫn, ngày ngày anh ta tự nhủ " tôi mạnh khỏe " và đã bình thường trở lại. Khó tin, nhưng là sự thật. Về mặt hình thức thì chuyện này hao hao cách chữa bệnh nan y bằng động tác vẫy tay theo Dịch cân kinh. Vì cả hai đều rất Khoa học.

    Trong lúc tiến hành ám thị, nhất định bạn phải hoàn toàn thảnh thơi. " Tôi mạnh khỏe " mà đang ở trong ... bệnh viện hoặc nhà xác thì nói gì nữa ? Muốn viết cảm nhận gì đó, chẳng phải bạn nghe đi nghe lại nhiều lần, trong đầu luôn xuất hiện những ý nghĩ liên quan đến, và viết trong lúc đắm say đó sao ?

    Trở lại vấn đề nêu ra ở đầu bài. Các bác sĩ đã thử nghiệm và đã giúp một số người thoát khỏi bế tắc bằng cách ( tự ) ám thị. Tất nhiên không phải là toàn bộ những kẻ có ý tưởng tự sát đều có thể gượng dậy, cái đáng ghi nhận là nỗ lực phi thường của bác sĩ, trong đó lại có cả nỗ lực mỗi cá nhân.

    *2* - Tự Kỷ

    a- Định nghĩa:
    Là một trạng thái thể hiện ở sự hướng nội thái quá. Nghĩa là quan tâm đến những vấn đề bên trong của mình: cảm xúc, tư duy, nhận thức quay xung quanh bản thân mà không chú ý tới ngoại cảnh.

    b- Triệu chứng:
    Không có khả năng giao tiếp,gương mặt ít bộc lộ cảm xúc, không hiểu được cảm xúc của người khác, không có khả năng chú ý tới bên ngoài.
    Có thể có một số khả năng đặc biệt: Nhớ các con số, tính toán rất nhanh, thậm chí có thể nhẩm ra căn bậc 2 của 1 số trong chưa đầy vài s...
    Rất nguyên tắc trong hành vi và tư duy: hay nói lặp cùng một câu, đi cùng một con đường, hành vi không thích hợp với ngoại cảnh...

    c- Nguyên nhân
    Cho đến nay, chưa có 1 nguyên nhân được coi là nguồn gốc chính xác của căn bệnh. Có 1 số giả thuyết:

    - Do thể trạng nhân cách nhạy cảm (liên quan đến hạnh nhân)----> sống khép mình ---->tự kỷ
    - Do di truyền( gen)
    - Do cấu trúc khiếm khuyết của bộ não
    - Do sự bất thường của các dẫn chất thần kinh trong não
    - Phát dục quá sớm: Liên quan đến hàm lượng testoteron quá cao từ nhỏ ----> não phát triển gần như người trưởng thành ở tuổi nhỏ --->đặc biệt phát triển một số vùng não và làm vô hiệu những vùng khác chẳng hạn như thuỳ trán--->thiếu khả năng giao tiếp XH

    d- Điều trị: Tuỳ theo nguyên nhân mà điều trị. Tuy nhiên, liệu pháp tâm lý có hiệu quả cao

    --

    người viết: Dumb - ttvnol

    *3* - Một số hội chứng liên quan đến tự kỷ

    Hội chứng Rett


    Hội chứng này rất hiếm thấy và chỉ có ở trẻ gái. Đây gần như một dạng rối loạn kiểu tự kỷ trong một đứa trẻ thiểu năng nặng. Nửa năm đầu đời trẻ phát triển có vẻ bình thường nhưng sau đó dần mất đi khả năng sử dụng hai bàn tay để nắm giữ và thao tác với các đồ vật. Các triệu chứng thường gặp là trẻ đi không vững, xương sống ngày càng bị vẹo, làm các động tác lặp lại như vặn hai bàn tay vào nhau hoặc là vỗ tay, thường thở gấp, nuốt không khí và nghiến răng. Ngoài ra trẻ còn có khó khăn về học tập, chậm hoặc không phát triển ngôn ngữ. nhưng đặc biệt là ở chỗ đến một lúc nào đó trẻ hết các chứng tật và biết đáp ứng về giao tiếp xã hội tuy các nét đặc thù khác của hội chứng này thì vẫn còn.

    Hội chứng Asperger (AS)

    Đặc điểm chính của những người mắc hội chứng AS là có khuyết tật nhẹ nói chung, chỉ số thông minh và khả năng thích ứng cao hơn và mức chậm phát triển nhẹ hơn người tự kỷ. Tuy nhiên về giao tiếp xã hội họ cũng có khiếm khuyết nặng. Họ chỉ hiểu theo nghĩa đen và không hiểu nhưng ngụ ý, ẩn ý, nghĩa bóng của câu nói, cử chỉ, thái đọ của người khác. Họ luôn làm theo quy tắc và áp dụng nó một cách máy móc trong bất cứ trường hợp nào.


    Những người này còn có sở thích rất hẹp, chỉ gồm một hay vài mặt. Chẳng hạn như họ có thể nhớ chính xác lịch trình của xe buýt, ngày tháng trong năm, đặc biệt là những con vật lớn như cá voi, khủng long... mà thường là qua các phương tiện thông tin đại chúng chứ không phải do giao tiếp với những người xung quanh. Khi nói chuyện họ thường lái câu chuyện sang vấn đề mà họ thích bất kể người đối diện có thích hay không. Chính họ cũng không biết tại sao mình lại thích những thứ như vậy. Những người này có khả năng làm việc và sống độc lập.

    Hội chứng dị tật X

    Đây là dị tật di truyền do nhiễm sắc thể X không bình thường, đa số là ở các trẻ nam. Những người này có một số nét dị dạng như tai to mặt dài ở những mức độ khác nhau. Khác với tự kỷ, các khó khăn về giao tiếp xã hội của họ không phải do thờ ơ mà do họ nhút nhát, sợ hãi và không thích người khác chạm tay vào mình. Tuy nhiên, trong một số trường hợp cũng có những biểu hiện giống như tự kỷ : khó khăn về học tập, rập khuôn về vận động, tránh tiếp xúc bằng mắt. Ngoài ra, các trẻ nhỏ mắc hội chứng này thường tăng động giảm chú ý.

    Hội chứng Landan-Kneffner

    Hội chứng này rất hiếm, lúc đầu trẻ phát triển bình thường chỉ hơi chậm biết nói, được phát hiện ra ở giai đoạn từ 3 đến 7 tuổi. Nhiều trẻ có những biểu hiện của tự kỷ như tránh ánh mắt nhìn, có sự dập khuôn, không thích sự thay đổi. Dùng những kỹ thuật soi chụp đặc biệt có thể phát hiện ra mẫu hình của điện não đồ ở dạng không bình thường một cách điển hình. Có thể phẫu thuật não để chữa hội chứng này, đã có kết quả ở một số trẻ nhỏ.

    ----

    người viết: dinhhungtt - ttvn


    *4* - người nghe Rock " mắc bệnh "


    A - Asperger và những kẻ hời hợt ích kỷ

    Từ bài trên, ta có thể thấy những ai bị Asperger là có IQ và AQ ( chỉ số mạnh mẽ, vượt khó, đương đầu với XH ) cao nhưng EQ ( chỉ số cảm xúc, nhân cách ) lại thấp. Mô tả họ như sau: rất giỏi, rất thông minh, khá hấp dẫn, nhưng mau nhàm chán. Bởi khi đối thoại với mình, họ chỉ biết nói về thứ họ thích, họ không quan tâm đến người đối diện.

    Asperger dễ dẫn đến tự mình khép chặt vào vòng cô đơn. Dù họ không phải là mù quáng.

    B - Tự kỷ và những kẻ ngây ngô

    Thường những người này sống hướng nội, nội tâm phong phú, ít khi để ý và chịu tác động ngoại cảnh.

    Rất dễ hiểu, để tôi nêu một ví dụ: ngồi nghe nhạc vẻ mặt khờ dại hẳn ra, không biêt đến và cũng không cần biết đến quanh mình là ai, nhạc đang mở cái gì? Họ mà đã viết bài thì cực hay, bởi lòng họ khác gì dòng sông cuồn cuộn sóng. Nhưng nếu bạn muốn chia sẻ tâm sự ( như là reply ) thì hãy từ bỏ ngay ý định đó. Họ chỉ muốn đau khổ với lòng, không tiếp thu đâu.

    Điểm khác biệt giữa Asperger với tự kỷ nói chung là, Asperger có khả năng làm chủ mình tốt, tức là tỉnh táo.

    Trường hợp này sẽ mất tự chủ, cũng quá dễ sa vào cô đơn.

    *5* - Hội chứng lan truyền tâm lý, hiện tượng Verter

    Định nghĩa: Hội chứng lan truyền tâm lý ( Lttl ) tức sự lây lan rối loạn tâm thần, quẫn trí vv... giữa con người với nhau. Verter là hội chứng lan truyền tâm lý muốn tự sát khi chứng kiến - đọc/nghe một vụ tự sát nào đó.
    Những nỗi đau của chàng Verter trẻ tuổi, tác phẩm của đại thi hào Đức Goethe, cuối truyện này Verter tự sát bằng *** vì thất tình. Sau khi đọc truyện này rất nhiều người đã bắt chước Verter, vì vậy người ta gọi sự bắt chước tự sát là hiện tượng Verter.

    Lttl thường xảy ra ở những người tâm lý yếu, thần kinh không ổn định. Nhất là khi cùng quẫn mà biết đến một hình thức nào đó tiêu cực để giải thoát ( ví dụ tự sát ).

    *6* - Lttl trong giới trẻ nghe Rock

    Có sự lttl trong chúng ta - những kẻ nghe Rock - hay không ???

    Một nhóm nhạc nào đó được giới thiệu trên các forum " hay lắm, tìm nghe đi ", thì chắc là nhiều người sẽ tìm nghe, chuyện này quá bình thường và tích cực. Tuy nhiên tôi muốn nói đến trường hợp nghe không thấy hay nhưng vẫn cố mình ám thị là " cũng hay ". Rõ ràng là có.

    đó chỉ là chuyện vặt vãnh, lttl thì phải ở mức độ lớn và nguy hiểm.

    Ở Việt Nam, trong giới nghe Rock với nhau chưa hề có trường hợp nào sự suy nhược lan truyền mạnh mẽ trong một quần thể. Doom Metal có lẽ là thứ nhạc ảm đạm nhất của Rock ( ?????? ) nhưng nó vẫn chưa gây ra làn sóng bế tắc trong chúng ta. Ngoài lề một chút, ca khúc Gloomy Sunday được nói ( thái quá ) như là ca khúc khiến người ta tự sát ( tức Verter ). Thật ra thì chỉ là trò cười mà thôi.

    Tóm lại, thật đáng mừng và đáng buồn là chưa có Hiện tượng lây truyền tâm lý ở những kẻ nghe Rock tại Việt Nam.

    *7* - Hai mặt của Tự kỷ Ám thị

    Việc tự kỷ ám thị như tôi có nói ở đầu bài là tự thôi miên mình. Từ đó suy ra nó sẽ có hai tác dụng, tiêu cực hoặc tích cực, tùy vào ta.

    Vấn đề này chắc không cần nói thêm làm gì. Trong bài viết này tôi chỉ muốn đề cập đến mặt tích cực và những trường hợp việc Tự kỷ ám thị ( tkat ) trở nên vô dụng.

    *8* - Hãy tự cứu mình

    Bác sĩ Victor Pauchet người Pháp có nói một câu rất hay : " chúng ta đều có thể tự kỷ ám thị để chữa bệnh ". Và tôi cũng tin điều này có căn cứ.

    Đó là niềm tin. Bạn chú ý là Tôn giáo cũng là niềm tin. Cho dù niềm tin đó đôi khi hết sức mù quáng. Và nên nhớ cho Tkat không phải là Thiền ( Zen ).

    Suy ra, tất cả trường hợp bế tắc đều chữa được bằng Tự kỷ ám thị. Nhưng cũng chính vì dùng phương pháp Tkat mà bạn phải có niềm tin lớn. Bạn cần mạnh mẽ lên nhiều. Asperger thì cần tin vào người khác. Còn tự kỷ ( có nói trên ) rối loạn nội tâm cần phải tin vào một lối đi, sự giải thoát, cứu rỗi.

    Khổ nỗi, cái gì cũng có ngoại lệ. Vì vậy mà lắm khi ta khó ( chứ không phải là vô phương ) tỉnh ngộ dù đã cố Tkat.

    Trường hợp của người viết bài này - cái thằng tôi - là bị những nỗi ám ảnh khiến cho việc Tkat mất tác dụng. Ám ảnh là gì? Đó là những tâm lý tiêu cực luôn xuất hiện mỗi khi ta không cần chúng. Gần như là vô thức. Điều kiện tiên quyết khi Tkat là phải Tỉnh, mà nếu nỗi ám ảnh hành hạ ta thì làm sao để tỉnh?

    Con người đa cảm thì càng dễ bị ám ảnh.

    Dù sao đi nữa, tôi cũng muốn các bạn hãy tự cứu mình, nếu lỡ may đi lạc.

    ... đừng kêu gào thiên thần hộ mệnh, nó nằm ngay trong bạn đó
    ( Send me an Angel )

    ----

    phần 2 và 3 là tư liệu
     
  2. linguitar2008

    linguitar2008 New Member

    Tham gia ngày:
    2/5/09
    Bài viết:
    235
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    hix kô biết mình mình có bị chưa mà mấy bữa nay nhìn thằng nào cũng cười.mai lên bệnh viện khám tổng quát xem sao!!!
     
  3. FloraAtDawn

    FloraAtDawn New Member

    Tham gia ngày:
    10/6/09
    Bài viết:
    49
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    mày thì chỉ có đi Châm cứu thoai, hết thuốc rùi
     
  4. Carnal Forge

    Carnal Forge New Member

    Tham gia ngày:
    25/6/08
    Bài viết:
    615
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Còn có 1 cách !!!! Mua cái hòm ... chui vào ... hết bệnh !!! Chứ châm cứu cũng ko thấu đâu anh !
     
  5. dark soul

    dark soul New Member

    Tham gia ngày:
    6/7/08
    Bài viết:
    506
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    mua cái hòm rrùi chui vào, đóng nắp lại và cho xuống dưới đất, lấp lại thì mới hết anh D ơi kaka. Mình thì chỉ lâu lâu điên 1 tí thôi, chứ tự kỷ thì giống như 1 ng não chậm phát triển vậy đó ^^, nên họ mới ko biết cách giải quyết vấn đề :D. Nói chứ nghe doom phải hiểu thì mới bị ảnh hưởng chứ ko dễ nghe là buồn ngay đâu :D
     
  6. ĐIÊN

    ĐIÊN New Member

    Tham gia ngày:
    17/1/09
    Bài viết:
    93
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Vầng vầng ="= . Bữa sáng của em là A Sombre dance, bữa trưa là Sounds of pain ( uaral ) . Bữa tối là MorningRise(opeth) và bữa ăn đêm là The wind,The Trees and The Shadow of the past (MorningSide) đấy ạ. Nghe, thấm, hiểu. K biết bây h mình thành cái j nữa
     
  7. dark soul

    dark soul New Member

    Tham gia ngày:
    6/7/08
    Bài viết:
    506
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    hehe "A sombre dance" T_T
     
  8. Carnal Forge

    Carnal Forge New Member

    Tham gia ngày:
    25/6/08
    Bài viết:
    615
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    :))
    :))
     
  9. ĐIÊN

    ĐIÊN New Member

    Tham gia ngày:
    17/1/09
    Bài viết:
    93
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Ủa? Em có type nhầm cái j k ấy nhỉ? Ý của em là A Sombre Dance nó quá quen rồi, k nói ra cũng biết là của Estatic Fear . Còn cái sau là Funeral Doom-thể loại trâu bò lợn nái nên ......
     
    Chỉnh sửa cuối: 13/11/14
  10. Carnal Forge

    Carnal Forge New Member

    Tham gia ngày:
    25/6/08
    Bài viết:
    615
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Có ai nói gì ku Điên đâu.
    Nhân tiện nhắc tới A Sombre Dance. Tình cờ tớ có đọc được bài này ở đâu đó nè. Lưu trong máy giờ nhắc mới nhớ móc lên cho ku Điên.

    " Thực ra estatic fear có 2 abum được sản xuất năm 1986 và 1 abum ở trên năm 1999, abum1999 này được diễn suất sắc gồm có gió thổi , tiếng bước chân người , tiếng sáo du duơng , tiếng mưa rơi xuống nóc nhà , tiếng sét ầm ầm trong cơn mưa lạnh lẽo , 1 cảnh thật hoang vắng và sau đó thì tiếng thiên thần lại ngân nga giọng trong trẻo hát theo nỗi buồn cô đơn lạnh lẽo , bên cạnh đó cũng có tiếng của con quỷ satan lại gầm theo như muốn phản đối cô thiên thần . Có người nói rằng album thứ hai của Estactic Fear là sự tiếp nối những giai điệu ngọt ngào của album Debut Somnium Obmutum. Nhưng theo tôi, album thứ hai là sự vuợt trội cả về số luợng và chất lượng. So với 4 chapter của album đầu, album thứ hai đuợc hoàn thành bằng 10 chương và thời gian của mỗi chương cũng cô đọng hơn( Không có track nào dài quá 30 phút). Album thứ 2 đuợc thiết kế như một cuốn sách hay một cuộc hành trình. Chương đầu có thể coi như một lời nói đầu thú vị cho một cuốn sách hay. Album đuợc chơi với kĩ thuật cao và phần hòa âm khiến cho người nghe cảm giác như đang đuợc nghe một album giao hưởng. Album là sự hòa trộn giữa các nhạc cụ Acoustic với flute, cellos bass trầm, piano...Toàn bộ album như một sự trải nghiệm với một nỗi buồn da diết nhưng chưa bao giờ chuyển sang tuyệt vọng, đặc biệt đuợc thể hiện qua giọng nữ cực kì xuất sắc (Tôi đặc biệt thích giọng nữ này ở album đầu) và giọng nam trầm **c theo dòng Death Brutal. 3 track mà theo tôi xuất sắc nhất là "Chapter I", "Chapter IV", "Chapter VIII". Album mang âm hưởng của trầm hùng của thời kì phục hưng. Toàn bộ các track đều rất nhất quán, như một dòng suối chảy tràn từ nơi này sang nơi khác. Một kiệt tác của dòng Gothic!


    Nàng đã gặp gã trong 10 đêm của “Sombre Dance”, mặc dù thực tế, gã đã ở đó- trên chồng đĩa của nàng- đã được 6 năm, 6 năm im lìm trong một góc tối tăm, câm lặng, tựa hồ như chẳng còn ai trên đời nhớ đến sự tồn tại của gã. Rồi một ngày, trong sự rỗi rãi đến chán ngấy, nàng đưa tay kéo gã ra khỏi cái góc tăm tối, lặng lẽ ấy, phủi lớp bụi thời gian đã bao bọc gã, thì thào: “Hãy để tôi khám phá tâm hồn anh nhé!”. Gã ngỡ ngàng, vui sướng và đáp lại bằng một giọng rụt rè: “Nhưng… nhưng tôi chỉ có thể dành cho cô 10 chương...”. Nàng bật cười: “10 chương là quá nhiều. Tôi chỉ muốn gặp anh ở “Mười chương đó”!

    Đêm thứ 1...
    Gã xuất hiện, bỏ qua cái lớp vỏ của một kẻ bình thản, bàng quan, luyên thuyên đủ điều về những gì gã gặp trên đường, những gì xảy ra xung quanh cuộc sống của gã. Bằng những âm thanh dìu dặt của đoạn Intro, nhẹ nhàng và du dương. Gã đến bên nàng nhẹ nhàng và trong sáng, nhưng man mác buồn. Cái buồn kéo dài từ đoạn ghi ta bền bỉ và thanh thoát, thanh thoát như chính tâm hồn nàng. Dường như bằng thứ âm thanh huyền ảo, hắn muốn ca ngợi nàng, ca ngợi tâm hồn trong sáng của nàng. Sự xuất hiện của gã quá ấn tượng, và nàng như mê đắm, quên đi những thù hận, những khao khát, những mệt mỏi, và sự xuất hiện đó ngoạn mục đến nỗi, sau này mỗi khi nàng thấy gã xuất hiện, ngay lập tức những giọt nước mắt của gã lập tức rơi xuống, long lanh như tâm hồn nàng đang hòa vào tiếng ghita trầm bổng. Nàng thốt lên:" Tuyệt quá!"

    Gã xuất hiện trong đêm thứ hai...

    Nguyên hình là gã, chính xác là gã, từ mặt thể xác đến tâm hồn- thứ mà nàng hoặc bất kỳ ai khác không thể thấy được ở gã trong đêm trước hay hai đêm sau đó. Gã như hoàn toàn lột xác và dần dần, gã dẫn nàng đến sự ngạc nhiên liên tục. Nàng như nghe tiếng lá cây thì thào. Mái tóc dài đen của nàng như phản chiếu màu của trời chiều, ánh lên trong không gian u ám và ẩm ướt của rừng.
    Và dường như không gian quanh nàng như đặc quánh, và trong hơi gió rất khẽ, nàng nghe tiếng hắn thì thào.

    Đêm thứ 3...

    Gã- nguyên mẫu của một kẻ cô đơn, hoàn toàn cô đơn và tuyệt đối cô đơn. Một nghĩa phải được hiểu chính xác như vốn dĩ bản chất của hai từ “cô đơn”, phải được nhìn ở mặt chân thực nhất, thô ráp nhất chứ không phải bằng bất kỳ cái nghĩa hay cách diễn đạt bóng bẩy nào của văn chương. Gã vẫn gặp mọi người mỗi ngày nhưng gã vẫn cô đơn, hoàn toàn cô đơn, bởi gã không nói chuyện với họ- chữ “không” theo đúng nghĩa của chữ “không”.

    Rồi cái đêm thứ 4 mà nàng mong đợi cũng đã đến...



    Gã- nguyên mẫu của một kẻ cô đơn và mơ mộng, mơ mộng và kỳ dị. Gã không phải là con người thực, thế giới của gã là sự hoang đường, kỳ quái và những thứ tương tự như sự dị thường. Gã yêu cái màu sắc xám xịt của 4 bức tường, cái màu buồn thảm và tẻ ngắt với tơ nhện răng xung quanh hơn là thứ ánh sáng rực rỡ của mặt trời chiếu ngoài khung cửa sổ căn phòng gã ở- gã là kẻ chạy trốn ánh sáng.
    Gã- kẻ xa lạ với những hình thức giao tiếp “kiểu con người”. Gã dè dặt, bối rối và lúng túng trước những cuộc thăm viếng xã giao của một số ít ỏi những bạn bè mà gã có. Gã- giống như “một con mèo nhỏ nhắn và khốn khổ, rón rén trốn vào gầm ghế, sau khi bị một lũ trẻ bắt giữ bằng cách quái ác và hành hạ, ngược đãi… nó cố nén mình suốt cả tiếng đồng hồ dưới ghế, lông xù lên, ho khục khặc, cố chùi bộ mặt bé tí đáng thương bằng cả hai chân, và rất lâu về sau, nó cứ nhìn một cách ác cảm với cả thế giới…”. Vâng, đó chính là hình ảnh của gã trong mỗi cuộc giao tiếp, thậm chí những cuộc thăm viếng ấy có thể khiến gã rối loạn trong suốt khoảng thời gian sau đó của ngày. Để rồi sau đó, hoảng hốt đến bấn loạn khi cánh cửa nhà gã đột ngột bị mở ra… Và gã, để kết thúc thứ cảm giác khốn khổ của một con mèo bị hành hạ, hay thứ cảm giác “nhục nhã quỵ xuống bởi gánh nặng của lòng hiếu khách”, gã đã tìm ra một cách ổn thoả, đó là không kết thân với bất cứ ai khác nữa_trừ nàng!

    Đêm thứ 5 thì sao nhỉ? Hắn tự hỏi mình...

    Vâng, đến đây thì có thể thấy gã là một kẻ tội nghiệp, trong mắt nàng gã tội nghiệp đến mức đang thương hại. Nhưng gã vẫn sống, vẫn tồn tại trong sự sợ hãi và run rẩy, và cái nguồn động lực đã giúp gã sinh tồn không phải tình thương đồng loại, bởi đó là thứ mà gã không có. Hay nói chính xác là gã sợ hãi đến mức từ chối tiếp cận nó và được nó bao bọc. Thứ nuôi sống gã đó là trí tưởng tượng của gã, mà phải thừa nhận rằng trí tưởng tượng của gã là thứ tuyệt diệu nhất trong những gì gã có. Nó có thể khiến cho khuôn mặt xanh xao, nhợt nhạt đầy lo âu thay bằng một vẻ hân hoan kỳ dị. Được thả mình vào thế giới của sự hoang đường, được đắm mình trong cái kỳ ảo của đời sống ấy… có tác dụng với tinh thần của gã một cách lạ kỳ. Không ai biết một cách rõ ràng cái thế giới gã tưởng tượng ấy bao gồm những gì, không một hình dung cụ thể, nhưng trong tất cả những “bức tranh sống động đầy ma lực mà ảo tưởng dệt nên” cho gã, vai trò của gã là quan trọng nhất và nổi bật nhất. Và gã cảm thấy khoái trá với những giấc mơ, những cuộc phiêu lưu được tạo ra bởi sự tưởng tượng đó. “Gã là nghệ sĩ của riêng gã, sẵn sàng tạo ra một thế giới cho mình bất cứ lúc nào khi bị khêu gợi bởi một trò chơi mới”.

    Và cả hắn và nàng đều chờ đợi đêm thứ 7...
    Vâng, trí tưởng tượng của gã là bất tận, nó phong phú đến mức có lúc gã cơ hồ tưởng như tất cả là sự hiện hữu thực sự, không phải là kết quả của những cơn mê đắm được tạo ra bởi óc tưởng tượng bệnh hoạn của gã. Gã đã có “nàng” của gã, gã đã thấy “nàng gục đầu vào ngực gã khóc nức nở đớn đau trong cái đêm ấy, cái đêm chia ly mà không nghe thấy bão tố đang quay cuồng, không hay biết gió đang thổi rơi những giọt nước mắt trong đôi mắt đen của nàng và cuốn chúng bay xa…”. Gã đã đau đớn thực sự, đau đớn bởi một tình yêu trong những giấc mơ của gã, bởi thứ cảm xúc trong những sự mộng tưởng triền miên của gã.

    Rồi đêm thứ 8, hắn khắc vào trí nhớ nhọc nhằn của hắn số 8...



    Vâng, nếu như vậy, nàng hay bất kỳ ai quan sát cuộc sống của gã đều có thể nghĩ rằng gã đang lụt lội trong những ảo tưởng của chính gã, và không ai có thể kéo gã ra được những ảo tưởng dai dẳng, những cơn mộng mị điên cuống của bản thân gã. Nhưng không, thực tế chính là kẻ phá bĩnh đáng ghét nhất của gã, nó lôi tuột gã ra khỏi cái thiên đường ảo vọng mà gã mê đắm, phũ phàng đến mức phá tan nát cái vương quốc đẹp đẽ mà gã xây dựng. Nhưng rồi “một cảm giác mơ hồ nào đó, một nỗi ước ao mới, làm tim gã đập nhanh, đau nhói, nó mời gọi, kích thích trí tưởng tượng của gã đầy cám dỗ, và mơ hồ kêu lên một lô lốc những ảo tưởng mới… Nó bùng lên êm ái, nó bắt đầu sôi sùng sục như nước trong ấm cà phê để trên bếp lửa… Và rồi những ảo tưởng của gã vỡ ào ra trong ngọn lửa bập bùng… Trí tưởng tượng của gã trỗi dậy và hài hoà trở lại , bất ngờ như một thế giới mới, một thế giới ma lực chợt loé sáng rực rỡ trong trí óc gã. Một giấc mơ mới- một niềm hạnh phúc mới! một liều thuốc độc mới, ngọt ngào và gợi cảm…”.

    Số 9...gần như định mệnh...…

    “Và rồi ta tự hỏi: những giấc mơ của ta đâu rồi? Rồi lắc đầu tự đáp: ngần ấy tháng năm đã trôi qua! Rồi lại tự hỏi: ta đã làm gì cuộc đời của ta? Ta đã chôn vùi những năm tháng đẹp đẽ nhất của cuộc đời vào đâu? Ta đã từng sống hay chưa? Ta tự bảo mình: đấy, hãy xem cái thế giới này… Nhiều năm nữa sẽ trôi qua, mang theo nỗi cô đơn sầu thảm, và rồi tuổi già đáng sợ chống nạng bước đến, sau đó tất cả chỉ còn là xót xa sầu khổ. Cái thế giới ảo mộng của ta sẽ trở nên âm u, những giấc mơ của ta sẽ khô héo và rụng xuống như những chiếc lá úa vàng. Ôi!… khi đó chỉ còn lại cô đơn, hoàn toàn cô đơn, thậm chí chẳng có gì để tiếc nuối, chẳng có gì, tuyệt chẳng có gì
    Đêm cuối...ảo tưởng dai dẳng, mê đắm và điên cuồng...

    Nàng nhấn stop, trả lại gã về kệ. Gã không phải là trường hợp bất thường hay hiếm hoi trong cuộc sống. Nàng cũng đã gặp những con người như gã, co mình lại trong lớp vỏ bọc, tránh né sự **ng chạm với thế giới xung quanh, và nuôi sống mình bằng những ảo tưởng của bản thân, vẽ nên những bức tranh loè loẹt sắc màu hư ảo. Gã có thể sống hết quãng đời của gã trong mê đắm và mộng mị triền miên, chẳng ai có thể cấm cản gã chọn lựa cho gã cách sống nào. Nhưng gã vấn tồn tại trong thế giới thật, thế giới thật không thể biến thành cái thiên đường ảo vọng mà gã mong muốn. Đó cũng chính là lý do vì sao gã thường xuyên cảm thấy đau khổ, đau khổ vì những vấn đề của cuộc sống thực tế luôn thò tay một cách thô bạo và phú phàng đập tan những vương quốc đẹp đẽ của gã. Mà đôi khi vấn đề ấy chỉ là một câu hỏi như gã đã bằng cách nào ăn hết thức ăn trong bữa tối?… Và những ảo tưởng khốn khổ ấy đã đẩy gã vào những căng thẳng liên miên, cuối cùng là sự hư hảo và mệt mỏi…



    “Và rồi ta tự hỏi: những giấc mơ của ta đâu rồi? Rồi lắc đầu tự đáp: ngần ấy tháng năm đã trôi qua! Rồi lại tự hỏi: ta đã làm gì cuộc đời của ta? Ta đã chôn vùi những năm tháng đẹp đẽ nhất của cuộc đời vào đâu? Ta đã từng sống hay chưa? Ta tự bảo mình: đấy, hãy xem cái thế giới này… Nhiều năm nữa sẽ trôi qua, mang theo nỗi cô đơn sầu thảm, và rồi tuổi già đáng sợ chống nạng bước đến, sau đó tất cả chỉ còn là xót xa sầu khổ. Cái thế giới ảo mộng của ta sẽ trở nên âm u, những giấc mơ của ta sẽ khô héo và rụng xuống như những chiếc lá úa vàng. Ôi!… khi đó chỉ còn lại cô đơn, hoàn toàn cô đơn, thậm chí chẳng có gì để tiếc nuối, chẳng có gì, tuyệt chẳng có gì."


    Quên mất là thằng nào 6 rãnh ngồi viết cái này rồi nhưng mình nghĩ mình còn rãnh hơn nó khi paste lại cái bài này vào đây. hehe. :))
     
  11. Wisdom&Dumb

    Wisdom&Dumb New Member

    Tham gia ngày:
    27/5/09
    Bài viết:
    73
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Phải nhìn nhận một cách thẳng thắn là trong giới rocker nhà ta người mắc bệnh Asperger và Auto Suggestion nhiều như quân Nguyên! Chém không xuể!
     
  12. dark soul

    dark soul New Member

    Tham gia ngày:
    6/7/08
    Bài viết:
    506
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    HÌnh như bài review đó bên NRO thì phải. E.F e cũng thích alb thứ 2 hơn, mỗi lần trời mưa lôi ra nghe thì ko còn gì bằng. Có bài viết của ông Lâm về uaral cũng hay lắm, vừa đọc review vừa nghe thì mới thấm hơn kaka