Đối tác - Liên kết

Chinh phục Ngọc Linh - Khối núi huyền thoại

Thảo luận trong '5. Tư vấn - Hỏi đáp - Chia sẻ Kinh nghiệm du lịch' bắt đầu bởi minhtimnt, 8/6/17.

  1. minhtimnt

    minhtimnt Active Member

    Tham gia ngày:
    30/6/12
    Bài viết:
    286
    Đã được thích:
    72
    Điểm thành tích:
    28
    Ngày mới bắt đầu, chân núi Ngọc Linh vẫn còn đắm chìm trong sương như một bức tranh thủy mạc say đắm lòng người. Ngọc Linh là đỉnh núi mang trong mình bao huyền thoại, gợi trí tò mò và cả ước mơ chinh phục của bao người. Núi Ngọc Linh cuốn hút lòng người không chỉ vì vẻ đẹp bên ngoài mà còn bởi những ý nghĩa, giá trị tâm linh hiện diện trong đời sống của bà con đồng bào dân tộc thiểu số dưới chân núi này.
    [​IMG]
    Phần 1: Ngọc Linh - Khối núi huyền thoại
    Ngọc Linh Liên Sơn là liên hoàn núi non bao trùm 4 tỉnh Kon Tum, Quảng Nam, Quảng Ngãi, Gia Lai, bắt đầu từ ngọn Ngọc Lum Heo ở tây bắc cho đến ngọn Ngọc Rơ phía đông nam. Trong đó, Ngọc Linh là đỉnh núi cao nhất (khoảng 2605 m), xung quanh còn có những “người anh em” là đỉnh Mường Hoong (2.400m), Ngọc Phan (2.251m), Ngọc Lum Heo (2.116m), Ngọc Kơ-ring (2.066m), Ngọc Bôn Sơn (1.939m),... Nếu như đỉnh Phanxipang của dãy Hoàng Liên Sơn được người ta biết đến là đỉnh núi cao nhất Việt Nam thì Ngọc Linh lại được biết đến như một ngọn núi linh thiêng của huyền thoại bao đời nay. Những câu chuyện xung quanh Ngọc Linh khiến người ta cảm thấy e ngại chốn rừng thiêng nước độc kì bí, ẩn chứa nhiều hiểm nguy nhưng cũng dấy lên sự tò mò làm nhiều người muốn chinh phục, khám phá.
    [​IMG]
    Những người già ở làng Long Năng mới - dưới chân núi cho rằng đỉnh Ngọc Linh cao vời vợi, mây phủ bốn mùa chính là nơi trú ngụ của thần sét. (Sở dĩ gọi là làng Long Năng mới để phân biệt với làng Long Năng cũ, ở sâu trong núi, mãi sau này người dân mới chuyển ra ngoài để đảm bảo cho cuộc sống sau này không bị sạt lở, lũ cuốn). Với uy nghiêm của vị thần này, đỉnh núi được bảo vệ tuyệt đối, ngày xưa người của làng cũng hiếm hoi mới lên được chứ đừng nói là người lạ bên ngoài đến. Nhiều câu chuyện xưa kể lại, những tốp người tìm trầm, tìm sâm đều ra đi rồi không trở lại, họ lạc lối vì rừng sâu huyền bí, hay bị thần sét nổi giận cản lối? Rồi những câu chuyện về thung lũng kỳ bí Ngọc Rêu – nơi không thể xác định tọa độ, người ta có muốn vượt qua thì lại lòng vòng trở lại chỗ cũ. Cho nên, phong tục của dân làng là già làng là trước khi leo núi phải soạn một nghi lễ cúng, phải thật thành tâm chào thần rừng, thần thương thì sẽ không mưa gió, để đường đi được thuận lợi rồi quay trở về an toàn.
    [​IMG]
    Ngọc Linh kì bí, hùng vĩ, ẩn chứa bao điều bí hiểm tạo nên sức hấp dẫn vô cùng, việc chinh phục ngọn núi linh thiêng là mơ ước của nhiều người, đặc biệt là những người yêu thích du lịch bụi như chúng tôi, luôn tìm kiếm sự mới lạ trên từng địa điểm. Từ trung tâm thị trấn Đăk Glei (huyện Đăk Glei, tỉnh Kon Tum), chúng tôi chạy xe vào khoảng 54 km là đến xã Ngọc Linh, đoạn đường ngắn nhưng ngoằn ngoèo, một bên là vách núi, một bên là vực thẳm, hết sức nguy hiểm. Nhiều năm về trước, khi chưa có dự án đường Hồ Chí Minh qua đây, đoạn đường này còn nguy hiểm gấp nhiều lần, mùa mưa dầm dề, nước đọng thành vũng lớn như ao, đường lầy lội kéo dài hàng chục km, người ta muốn vào xã Ngọc Linh chỉ còn cách đi bộ từ thị trấn vào chứ không thể đi bất kì loại phương tiện nào khác. Về mùa khô, bụi giăng mù mịt, xe cộ đi một chặng đã được nhuộm một lớp bụi kín mít. Những năm cách mạng, khung cảnh nơi đây lại càng heo hút, nguy hiểm như xưa kia Tố Hữu đã miêu tả:
    "Đường lên xứ lạ Kon Tum
    Quanh quanh đèo chật trùng trùng núi cao
    Núi hỡi, từ đây băng xuống đó
    Chừng bao nhiêu dặm, mấy đêm trường?"
    (Tiếng hát đi đày - Tố Hữu)
    Ngọc Linh là xã xa xôi và khó khăn nhất trong địa bàn huyện Đăk Glei, có 17 bản làng ở lưng chừng ôm lấy dãy Ngọc Linh. Ngay ở cạnh UBND xã mà phong cảnh còn hoang sơ và êm đềm, bao xung quanh ruộng lúa bậc thang bát ngát đang thời kỳ xanh mướt và những mái nhà thưa thớt, ẩn hiện trong sương sớm. Gửi xe tại trường Tiểu học Ngọc Linh, từ đây đoạn đường mà chúng tôi chinh phục chỉ có thể dựa vào đôi chân mình mà thôi. Đã có liên lạc trước nên đoàn chúng tôi được A Mát - Porter kiêm người dẫn đoàn dẫn đến làng Long Năng để nấu cơm nắm cho bữa trưa. Đoạn đường chỉ dài khoảng 3km phong cảnh rất đẹp, đi ngang những ruộng bậc thang xanh mướt, cả đoàn ai cũng thốt lên vì vẻ đẹp nơi đây. Quang cảnh không hề cảnh báo gì về những khó khăn sắp tới của đoàn. Chụp hình chán chê, chúng tôi lại di chuyển đến nhà A Mát. Muốn leo Ngọc Linh, chúng tôi phải đi qua Long Năng - ngôi làng duy nhất có những người dân nắm tương đối kiến thức về việc leo Ngọc Linh.
    [​IMG]
    Phần 2: Khám phá Ngọc Linh huyền bí
    Đến nhà A Mát, chúng tôi cùng nhau nhóm bếp nấu một nồi cơm lớn bằng gạo đã chuẩn bị sẵn mang theo. Hơn 9 giờ, chúng tôi bắt đầu rời ngôi nhà nhỏ của A Mát. Bên ngoài trời mưa lất phất như báo hiệu sự gian nan vất vả sắp tới. Cũng có chút ít kinh nghiệm đi rừng nên đồ dùng, trang phục của chúng tôi cũng được chuẩn bị kỹ lưỡng. Nhưng chúng tôi vẫn tuyệt đối nghe theo chỉ dẫn của người dẫn đường. A Mát rất vui vẻ, nhiệt tình, thâm niên đi rừng phải trên 25 năm rồi. A Mát kể nhiều người từ xa đến với quyết tâm ngùn ngụt, nhưng có khi chỉ dừng lại ở làng Long Năng cũ, hoặc đi đến lưng chừng núi là quay về, bởi những đoạn dốc dựng đứng, chầu chực nhiều nguy hiểm. Đoàn chúng tôi cũng có 1 thành viên leo lần này là lần thứ 3, 2 lần trước đều chưa đạt được mục đích. Quyết tâm lần này được nâng cao cực độ. Qua hết khu ruộng bậc thang đẹp như Tây Bắc ở núi rừng Tây Nguyên, chúng tôi bắt đầu vào rừng già, sương mù bắt đầu dày đặc hơn. Dừng lại ăn trưa ở gần 1 con suối nhỏ khoảng 30ph, lấy thêm nước suối chúng tôi tiếp tục lên đường vì sợ trời mau tối. Lần này, quãng đường đã trở nên khó khăn hơn gấp nhiều lần bởi càng lên cao, không khí càng loãng, khiến tôi dần có cảm giác khó thở. Vừa đi vừa thở gấp, chúng tôi vừa đi vừa thở dốc nhưng không dám dừng lại lâu vì sợ trời nhanh tối, còn những người thường xuyên đi rừng như A Mát thì chỉ yên lặng, tiến thẳng lên phía trước. Khoảng 14h, trời mưa dần nặng hạt. Mưa như muốn cản bước chân của những người đam mê khám phá, chinh phục. Tốc độ di chuyển dần chậm lại phần vì đường độ dốc càng cao, phần vì trời mưa. Chúng tôi phải mang cả giày nhảy ghềnh vượt khoảng 500m men theo suối, giày ướt, cộng thêm quần áo trên người đều ướt nên làm chúng tôi cảm thấy rất lạnh khi dừng lại nghỉ. Đến độ cao tầm 2000m, có một hốc đá nhỏ, A Mát kêu cả đoàn dừng nghỉ. Chúng tôi bàn với A Mát cố gắng đi thêm một đoạn nữa để đến đỉnh phụ rồi nghỉ đêm, mục đích là cho ngày mai đoạn chinh phục đỉnh Ngọc Linh nhẹ nhàng hơn.
    Đến đỉnh phụ độ cao khoảng 2400m. Chúng tôi nhanh chóng quây bạt, dựng lều, nhóm bếp lửa để chuẩn bị cho bữa tối đơn giản. Do mưa lớn nhiều ngày, thành ra cả đoàn phải hì hụi nhóm bằng xà nu và củi mồi mãi thì bếp mới nhen nhóm lên được. 4 thành viên đội Nha Trang Club vẫn còn khỏe và quyết định lên chinh phục đỉnh núi ngay trong chiều, trong đó có tôi. Leo lên khoảng 20 phút nữa, cảm giác vui sướng tột độ khi chúng tôi được nhìn thấy chóp mốc inox. Trước đây, tôi có nghe truyền thuyết về người rừng, rất hay tấn công người đến đây, đã dấy lên nỗi sợ hãi mơ hồ nay cũng không hiện hữu nữa. Trái với tưởng tượng của tôi, nghĩ rằng trên đỉnh ngọn núi huyền thoại này sẽ có không khí u ám, hoang vu lạnh lẽo, cây cối mang một màu ảm đạm, đáng sợ. Thế nhưng trên đây lại là một khoảng đất rộng, lưa thưa vài cây thông, ánh sáng ngập tràn. ở dưới một gốc cây, là một chiếc chai nhỏ, có mấy mẩu giấy nho nhỏ ghi tên tuổi từng đoàn người đã đặt chân lên đây. Trên đỉnh núi, gió không mạnh nhưng vẫn có chút se lạnh, cảm giác hân hoan khi đứng trên nóc nhà của Tây Nguyên hùng vĩ, ôm trọn cả đất trời trong hai tay mới thấy con người thật nhỏ bé nhưng quyết tâm thì cao thì làm việc gì cũng đạt được. Tôi phóng tầm mắt nhìn về những ngọn núi khác thấp hơn, nhưng tuyệt nhiên không thể thấy được những ngôi làng dưới núi, bởi tầng tầng lớp lớp là mây trắng xóa. Cái cảm giác chinh phục được ngọn núi huyền thoại cứ lâng lâng trong lòng.
    [​IMG]
    [​IMG]

    Bóng tối nhập nhoạng đến, cái lạnh ùa về thì chúng tôi bắt đầu cho thêm củi để bếp lửa bùng lên. Bóng tối nhanh chóng bao phủ cả cánh rừng, đen đặc như màu cà phê. Cả đoàn vây quần bên bếp lửa để sưởi ấm, cùng nấu nướng thức ăn. Lúc này thì cảm xúc chia làm 2 : một bên thì hân hoan, lâng lâng sau khi chinh phục, 1 bên thì vẫn còn háo hức vì sáng mai mới lên chóp. Bên ly rượu, chúng tôi cùng trò chuyện, những câu chuyện về những chuyến đi, những câu chuyện tiếu lâm được nối tiếp nhau như xua đi cái lạnh. Sau đó ai về lều nấy, A Mát thì ngủ bên bếp lửa vì đã quen với thời tiết giá lạnh này.
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    5h sáng, do lạnh quá kèm theo mưa thấm vào lều nên tôi cũng thức giấc, ra nhóm bếp lên cùng với A Mát. 5h30, nhóm còn lại tiếp tục leo lên chinh phục Nóc nhà của Tây Nguyên, còn chúng tôi thì dọn lều, đốt rác và xuống núi. Tốc độ xuống núi khá nhanh, nên chỉ 12h trưa chúng tôi đã có mặt tại trường tiểu học Ngọc Linh. Ăn trưa, nghỉ ngơi rồi chúng tôi chia tay để về Nha Trang để kịp ngày làm việc đầu tuần. Những cái bắt tay thật chặt với các thầy làm chúng tôi quyến luyến mãi mới đi được. Sự nhiệt tình, chân thành của con người nơi đây chắc chắn sẽ khó bắt gặp lại dù ở bất kỳ đâu. Thật sự không muốn về với sự ồn ào, náo nhiệt, về với cuộc sống bon chen, bộn bề suy nghĩ, chỉ muốn ở mãi nơi đây. Chắc chắn chúng tôi sẽ trở lại vào một ngày không xa./.
     
    Chỉnh sửa cuối: 11/6/17