Đối tác - Liên kết

Thảo luận trong 'Truyện - Thơ - Văn' bắt đầu bởi binvaen, 17/3/17.

  1. binvaen

    binvaen Member

    Tham gia ngày:
    7/3/17
    Bài viết:
    34
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    6
    mở mắt tiếng trống dội ầm ầm
    người người hò hét vọt lên cao
    mò mẫm đứng lên giữa vũng máu
    ngỡ ngàng chẳng biết này là đâu
    bỗng dưng bên cạnh một tiếng quát
    trường kích trực chỉ hướng vào thân
    cố gắg nhích mông co chân chạy
    mọi phía chém giết hướng về đâu
    bỗng người đang đuổi bị một chém
    ngoái đầu bỗng thấy một tướng quân
    hiên ngang hoành đao kỵ tuấn mã
    "mọi người tập họp hãy theo ta"
    nhặt vội một đao cùng một nón
    cố gắng bắt kịp cùng người ta
    thầm nghĩ mạng nhỏ phải gắng giữ
    trước hết phải sống sót đã nào
    di chuyển nửa ngày đã thấm mệt
    thấy rừng vội vã tránh vào đây
    thầm nghĩ cuối cùng đã được nghỉ
    thở dốc ừg ực nốc từng hơi
    vừa nghỉ một chút trời đã tối
    tiếg ngựa hí vag lệh lên đường
    đi sâu vào núi vội hành quân
    bỗng dưng bốn phía bừng ánh lửa
    người người hét to" phục kích rồi"
    mọi người cố gắng nâng khiên chắn
    chặn đón mưa tên như bão bùng
    dần dần từng người từng người té
    chốc lát đã ngã hơn trăm người
    bỗng dưng vang lên một tiếng quát
    "mọi người hãy cùng ta phá vây"
    chốc lát tất cả xông một hướng
    cố gắng đục thủng tầng tầng vây
    ngoái đầu nhìn lại thật kinh khủng
    lửa sáng rọi lên đầy những người
    cắn răng thầm nghĩ mình phải sống
    cố gắng thật nhanh bắt kịp đoàn
    dần dần cũng thoát được phục kích
    tiếng chém tiếng giết đã tắt rồi
    xung quanh chỉ thấy còn vài mống
    cố gắng lê thân chạy theo đoàn
    bỗng chốc vang lên tiếng vó ngựa
    tiếng chiêng tiếng trống vọng vang trời
    thầm nghĩ lần này thôi khó thoát
    cố gắng chèo kéo đứa đệm lưng
    tướng quân cầm đao xông thẳng trước
    người người hò hét chạy theo sau
    hỗn chiến giữa tối thật khó thấy
    chém bừa chém bãi chẳng nhìn ai
    nhìn kĩ bỗng thấy kìa hai tướng
    huơ đao đối chiến cùng với nhau
    trong lòng bỗng có suy nghĩ xấu
    nhặt nhanh một khiên của kẻ thù
    giơ khiên thật cao đi thẳng tới
    chạy thẳng vào đó cố chặn chiêu
    tướng mình huơ đao chặt một phát
    cố gắng nâng khiên đỡ chiêu này
    tướng địch còn ngỡ bên mình giúp
    đắc ý chuẩn bị chém một đao
    trở tay quăng khiên đâm một phát
    không ngoài dự kiến cán ngập thân
    rút mạnh không quên bồi vài phát
    ngã thẳng trên ngựa xuống nằm luôn
    tướng mình thấy thế bỗng kinh ngạc
    rồi hét to lên đã thắng rồi
    bỗng dưng từ đâu tên một mũi
    xuyên thẳng vào người của tướng quân
    giật mình cố gắng mở to mắt
    nhìn thử xung quanh có mấy người
    vẫn trống vẫn chiêng vẫn vang trời
    từ đâu bên địch ra một tướng
    cưỡi ngựa phóng thẳng về hướng này
    tay run chân mỏi quỳ nơi đấy
    liếc mắt xung quanh xác đã đầy
    thầm nghĩ mệt rồi có lẽ đủ
    nhắm mắt chờ đợi kết thúc thôi
    bỗng dưng mở mắt ngồi bật dậy
    thật là may mắn chỉ là mơ
    p/s: thơ làm vui có gì thiếu xót chỉ thêm nha