Đối tác - Liên kết

Nha Trang vừa thích vừa không thích!

Thảo luận trong 'Cảm nhận về Nha Trang' bắt đầu bởi phuong44dltt, 3/4/11.

  1. phuong44dltt

    phuong44dltt New Member

    Tham gia ngày:
    14/1/11
    Bài viết:
    84
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Ghé thăm Nha Trang từ 2002, và sinh sống cho đến nay! Biển đẹp, gió mát, đường xá không quá bụi và cũng không quá ồn ào!
    [​IMG]

    Những ngày đầu tiên, mình đã đi dạo ở nơi thành phố lạ lẫm này đến tận 3 giờ sáng mới về phòng, tụi bạn cùng phòng trọ lúc đi thi hoảng hốt đi tìm khắp nơi! Tụi nó còn về quê, loa loa ... quá trời rằng tui ăn chơi chứ...
    Rồi có ngờ đâu, chỉ mình tui đậu đại học Nha Trang rồi ở lại! Tất cả lũ bạn đi cùng đã không vào lại Nha Trang lần nữa!
    Kỷ niệm mến yêu! Tôi đã sống đã học đại học, ngay năm thứ nhất tình yêu của tôi với cô bé ngoài quê vẫn còn đậm đà sâu đậm lắm!

    Cũng trong năm đầu này, tôi đã là ván quân cờ tướng của Đại học Nha Trang. Và sắp đạt mức học bổng của trường.
    Lúc đó tôi cứ ngỡ tình vẫn đẹp như trong mơ! Rồi thời gian trôi qua, cái gì đến đã đến .... Cô ấy đậu đại học ở một trường trong thành phố Hồ Chí Minh, cô ấy bảo tôi rằng "trước giờ em chỉ xem anh là anh trai của em thôi...". Vậy đó tin tức ấy là vào năm thứ 2. Tôi buồn lắm đã bỏ bê sách vở, đi làm ở các quán cà phê! Cứ tưởng cứ làm, cứ học thì sẽ quên cô ấy nhưng nào ngờ, tình yêu mà tôi đã dành cho cô ấy lớn hơn tôi vẫn tưởng. Cho đến giờ tôi vẫn còn yêu ....

    Rồi năm 3 đã đến, mọi chuyện tiếp diễn dường như không theo ý muốn của bản thân mình nữa! Đêm đêm vẫn đi làm cà phê. Quán cà phê ấy giờ vẫn còn đó, Tiếng Sóng, là một nơi tôi đã tìm quên. Thay vì đi uống cà phê thì tôi đi phục vụ mọi người! Những ngày tháng ấy cũng thật vui lắm. Tết đến, tôi đã ở lại Nha Trang, một cái Tết lạnh và buồn, lạnh chẳng ở ngoài da, buồn chẳng ở đôi mắt. Lòng tôi luôn rối bời , miệng tuy cười vui vẻ nhưng ai nào biết. Tôi ở lại, vẫn đi làm ngày ngày, gió lạnh đêm khuya về... Cái Tết chỉ vài ngày cũng hết, thật là chán hết nói, chẳng ai hiểu nổi nếu người ấy chưa thật sự trải qua!

    Tình yêu không đẹp như mình đã tưởng tượng, có lúc đem đến cho mình những sức mạnh không thể tưởng, đã chiến thắng những khó khăn, thử thách... Tôi bắt đầu học tập trở lại nhưng sức học không còn như xưa, trí nhớ dần già giảm sút một cách tồi tệ, kể cả việc tính nhẩm vài chục cũng phải đem máy tính ra tính. Cho đến bây giờ, tôi cứ ngỡ chuyện đó chỉ là trong giấc mơ đêm qua! Vậy đó, điểm phảy học kỳ xuống dưới 3.0. Nhưng vì một nhân duyên khác mà tôi vẫn được ở lại học! Hồi đó, điểm phảy học kỳ dưới 3.0 là bị đuổi học. Nhân duyên đó là: điểm kiểm tra môn Anh văn, cô giáo đã ghi nhầm lúc vào điểm: hai cột điểm kiểm tra và điểm thi bị tráo lẫn nhau: điểm kiểm tra là 4 điểm thi là 5 nhưng đã bị tráo đổi! Nên tôi phải làm đơn lên Phòng Đào Tạo để xét lại việc đó. Nhưng có ai biết được, may mắn hay là không may mắn, đi lại ngày kia tháng nọ, gần đến tháng rưỡi, chỉ trước ngày có quyết định đuổi học mới có được sự xét lại đó!

    Những ngày tháng xui xẻo đã đến, thật là vui nếu tôi kể bạn nghe: cả chuyện đang ngồi ăn xôi bắp trước cổng trường đại học cũng bị cây dù căng cao rơi trúng đầu. Tôi đăm chiêu suy nghĩ lung tung, đầu óc lúc nào cũng căng thẳng.

    Bạn biết không? Nha Trang có điều làm tôi thích có điều làm tôi không thích. Tôi đã yêu lần nữa, lần này là một cô gái Nha Trang hẳn hoi. Một vết son đỏ trong trái tim băng giá của tôi đã viết. Cô ấy ít hơn tôi một tuổi và học tại trường Cao Đẳng Sư Phạm Nha Trang. Sự làm quen là một duyên như thế này: hồi đó, tôi học giỏi Pascal, đạt điểm 10 lận. Cô ấy là bạn học phổ thông của thằng bạn trai tôi! Lúc đó, cô ấy đang làm một đề tài về đồ họa Pascal nhưng vẫn chưa biết xử lý thế nào và cô ấy đã than vãn với thằng bạn trai tôi!

    Tôi đã gặp cô ấy qua lời giới thiệu của thằng bạn trai. Và vẫn như mọi khi, có ai nhờ giúp đỡ việc chi mình cũng luôn vui vẻ và hăng hái làm việc cho dù người đó là thân thiết hay không thân thiết, là gái hay trai, tôi không hề để ý cô ấy! Bởi vì trong tôi, người yêu đầu tiên tôi vẫn chưa quên! Kể cả mật khẩu khi vào máy tính của tôi vẫn là tên người yêu đầu tiên của tôi. Nhưng trớ trêu thay tên cô ấy và tên người yêu đầu tiên của tôi vẫn là một "T". Thế đó, hiểu lầm hay không hiểu lầm thì tôi cũng chẳng rõ. Điểm đề tài cô ấy cao nhất lớp, mọi người gán ghép, nhưng tôi vẫn đang thờ ơ! Những ngày đi chơi với tụi bạn của cô ấy, kể cả những ngày tụi tui cùng nhau sửa máy tính trong ký túc xá cao đẳng sư phạm!

    Ngày qua ngày trôi qua, dường như tính tình cô ấy đã làm mềm trái tim tôi! Tôi lại bắt đầu yêu. Trong tôi có hai luồng tư tưởng đấu tranh: một tình yêu dành cho cô ấy, một tình yêu dành cho người yêu đầu tiên của tôi!

    Những kỷ niệm giữa tôi và cô ấy thật đẹp. Chúng tôi thường hẹn hò mỗi khi đêm xuống, nhất là những ngày trăng tròn, chúng tôi thường ở bên nhau. Có một buổi chiều nọ.

    Cô ấy hỏi tôi: “Anh có biết vì sao mặt biển có màu xanh? “

    Tôi đã không trả lời trực tiếp câu hỏi đó. “Em chỉ biết mặt biển có màu xanh thôi ư? Anh sẽ chỉ cho em thấy mặt biển có màu vàng rất đẹp”.

    Rồi một đêm trăng tròn đã đến, ánh trăng sáng trên cao vằng vặt. Nước biển Nha Trang về đêm trong suốt như pha lê, cảm tưởng như nhìn thẳng sâu đến tận đáy. Ánh trăng sáng chiếu qua từng con sóng, ánh lên một màu vàng lấp lánh, tựa như những con thuyền bằng bạc đang nối đuôi nhau cập vào bờ! Chúng tôi bên nhau cùng nhau ngắm trăng và nói rất nhiều, rất nhiều … Thuở đó, cô ấy trông bạo dạn hơn nhưng tôi thì hơi nhút nhát một chút. Có lẽ tình yêu làm cho người phụ nữ tự tin hơn chăng?

    Vào một ngày kia, cô ấy cùng nhóm bạn thực tập tại Cam Ranh. Tôi đang ở Nha Trang, vì nhớ cô ấy nên tôi đã đem hết số tiền hiện có mua một cái Motorola của Sfone. Đêm đầu tiên tôi gọi cho cô ấy, cô ấy đã đứng ở ngoài sân trường và nghe tôi hát, tôi hát rằng:

    Qua một rừng hoang gió núi theo sang giũ bụi đường trên vai
    Hái cây hoa dại lẻ loi bên đường gọi là hoa Trinh Nữ
    Hoa Trinh Nữ không mặn mà bằng nàng hồng kiêu sa
    Hoa đâu dám khoe màu cùng một nàng Cúc vàng tươi
    Hoa không bán hương thơm như nàng Dạ Lý trong vườn
    Nhưng hoa Trinh Nữ đẹp tựa chuyện tình hai chúng ta

    Xưa thật là xưa nhớ mấy cho vừa nhớ mẹ kể đêm mưa
    Có ông vua trẻ xuất binh qua rừng dẹp quân xâm lấn
    Khi vua kéo quân về tình cờ gặp một giai nhân
    Vua xao xuyến tâm hồn vời nàng về chốn hoàng cung
    Truyền cho khắp nhân gian đem lụa là đến cho nàng
    Trên ngôi cao chín từng hoàng hậu đẹp hơn ánh sao

    Tôi không phải là vua nên mộng ước thật bình thường
    Như yêu một loài hoa trên vùng đá sỏi buồn phiền
    Loài hoa không hương sắc màu nhưng loài hoa biết khép lá ngây thơ
    Tôi không phải là vua nên nào biết đến xa hoa
    Không ngọc ngà kiệu hoa không nệm gấm không cung son
    Tôi chỉ là người lính phong trần, thấy hoa nhớ người yêu rất xa

    Nâng nhẹ một cây lá xếp trong tay lá ngủ thật mê say
    Ngỡ đôi mi dầy khép đêm trăng đầy cài then cung ái
    Tôi nghe thoáng qua hồn mình vừa thành một quân vương
    Quân vương giữa hoa rừng lòng bàng hoàng nhớ người thương
    Và mong ước mai sau khi tan giặc nước vua về
    Cho giai nhân ngóng đợi chỉ một cành Trinh Nữ thôi


    http://www.youtube.com/watch?v=37FtuiUW7OM

    Toàn bộ nội dung bài hát đó, nói bóng gió về tình cảnh giữa 2 chúng tôi! Tôi vẫn là chàng trai trẻ nghèo khó, không phải ông vua trong bài hát ấy. Nhưng chàng trai trẻ ấy luôn ước ao cô ấy sẽ là hoàng hậu của mình.

    Rồi một hôm,
    Calling T….
    Calling T …
    Calling T … lần x
    - “T… nó đi chơi rồi, bỏ máy ở nhà. Cậu có chuyện gì nhắn với T… thì tôi nói hộ cho” (Mẹ của T…)

    Trời! Hồi giờ T đi chơi với tui có bao giờ để điện thoại ở nhà đâu, sao giờ T cũng đi chơi nhưng lại để điện thoại ở nhà! Lòng tôi chợt nghi ngờ những điều không may sắp xảy đến…

    Quả thật là những điều đó đã đến, T đến với một người sĩ quan quân đội gần nhà do ba mẹ gán ghép. Chuyện đó T có nói với tôi từ trước, nhưng không ngờ rằng T lại chọn người sĩ quan ấy.

    Trước đó, trong lần gặp gỡ cuối cùng, cô ấy đã bảo tôi phải ôm cô ấy thật chặt… Tôi đã ôm cô ấy trong vòng tay.

    NỬA VÒNG TAY
    Tg: phuong44dltt

    Anh lắng lặng nghe tim mình thổn thức
    Anh lắng lặng thấy tim mình rạo rực
    Ánh mắt nhìn cuộc đời thật là vui
    Có ai biết tình yêu là gì
    Giấy giấy đỏ dán trên tường người ấy
    Bông hồng nhỏ khô khốc treo luộn ngược
    Con tim anh héo úa tự bao giờ
    Có ai biết tình yêu là gì
    Là biển rộng anh ngắm chiều hôm ấy
    Là gió lộng anh ôm em một nửa
    Chỉ nửa vòng tay nên không giữ được em


    Muôn đời tình yêu thật thế sao! Chỉ có hoa trong gương, trăng dưới nước. Tình một lúc sầu trăm năm. Có lẽ trọn cuộc đời này! Cái tờ giấy đỏ dán trên tường người ấy sẽ mãi mãi ghi khắc vào trái tim của một tình nhân. Thấy giấy đỏ dán đó mà cứ ngỡ mình vừa dán lên để tiễn biệt người mà mình yêu thương đi theo kẻ khác. Tình yêu của chàng trai có lẽ không đủ lớn như biển cả, không đủ sâu như bóng đêm, không có màu mè giống gió mây. Tình yêu của chàng trai quá ít ỏi, không đủ để ôm trọn một vòng tay. Kỳ thực, khi yêu ai, ôm ai, có mấy ai lấy nữa vòng tay để ôm. Ngày ấy đã đến, ngày ấy đã đến ….

    ĐỒNG HƯƠNG
    Tg: phuong44dltt

    Dẫu rằng biết được mình điên
    Say say tỉnh tỉnh mấy phiên một ngày
    Người điên đi lại không hay
    Người say thì đứng bên này ngó nghiêng
    Một người say một người điên
    Tôi phân vân hỏi mấy phiên một giờ
    Hỏi rằng ai nợ ai duyên
    Ai xuôi thuyền đến một miền quê xa
    Quê kia thời tựa quê nhà
    Non non nước nước cũng là nước non
    Ôi đây tình nghĩa sắt son
    Anh đây em đó chung hòn vôi kia
    Thôi thì dùng miếng trầu cay
    Đôi miền xuôi ngược chung ngày vui chung.

    (Nha Trang, 6/9/2009)​

    Người điên hay người không điên, người say hay người không say! Tình yêu là mù quáng, giống như người đang sống ban ngày mà tưởng đêm tối, trong đêm tối lại mơ tưởng rằng ngày, mọi thứ dường như quá tuyệt vời và tình yêu đã biến những cái gì khác biệt, những thứ gì lạ lẫm cũng tựa nên thân thuộc như ở quê nhà của mình! Lòng chàng trai yêu nước nhớ non, trông trăng nhớ bóng chiều tà, ngắm biển nhớ đồng nội. Cái nhớ da diết ấy đã làm cho người say người điên. Vậy đấy, bạn nên sống như là đang sống, đừng như sống như trong cơn say, và hãy sống ngoài những mộng tưởng hảo huyền. Tình yêu hay luyến ái, thất tình lục dục chỉ gây cho ta thêm phiền não. Sự thực hạnh phúc chỉ tồn tại khi bạn biết mình đang thở đang sống ngay trong từng phút giây. Chén rượu ấy không phải để chúc phúc cho tôi và cô ấy mà là chúc phúc cho cô ấy và chàng sĩ quan quân đội. Tôi thật sự cầu mong cô ấy luôn hạnh phúc.

    Một năm trôi qua, tôi học đến năm 4. Trong những cơn tức tối cực độ, tôi đã soạn thảo nên chương trình PVCO, một chương trình đầu tư và thu lợi nhuận, với mức lợi nhuận trung bình là 30% trên ngày. Nhưng đó là một chương trình nguy hiểm …..

    Quả thật đó là một chương trình nguy hiểm, nó đã làm tốn mất 15 triệu đồng để thử nghiệm và ôm thất bại. Lần đầu tiên trong đời, tôi đã đi vào con đường kinh doanh và gặp thất bại như thế. Kế đó là đợt đầu tư tham dự cuộc thi WTO do dịch vụ quảng cáo truyền hình VN tổ chức. Cuộc thi này đầu tư 7 triệu rồi dừng, tôi dừng đầu tư khi thấy có sự bất ổn. Bạn có biết trong một cuộc thi mà số tiền đầu tư lớn gấp nhiều lần giải thưởng không? Thì đó là cuộc đầu tư này, chỉ có một giải đặt biệt 100 triệu, và các giải còn lại thì dù đầu tư thế nào cũng thua lỗ. Theo thông tin cho biết, người đạt giải 100 triệu này phải đầu tư số tiền tham dự 1/3 số tiền giải thưởng. Bạn có giám tham gia một trò chơi trên truyền hình như thế này không. Chuyện bây giờ mới kể, và tôi kể sự thật: đa số các người chơi bằng hình thức nhắn tin hay gọi 1900 để gởi đáp án câu hỏi tham gia WTO. Và những người dùng điện thoại phải dùng (1 số duy nhất). Vì thế mới có hiện tượng đăng ký thuê bao trả sau của các mạng điện thoại để tham gia trò chơi này. Ví dụ, như tôi đăng ký mạng trả sau Viettel hồi đó, tôi đã tạm ứng trước từ mạng này 4 triệu đồng để tham gia trò chơi này. Như vậy, sau khi thua nếu bạn không nhận được giải thưởng, bạn có thể xù nợ viettel chăng? Quả thật là tui không muốn xù nợ, nhưng bạn nghĩ xem tui có xù nợ hay không? Câu trả lời là CÓ. Viettel cho người đến đòi tiền hoài nhưng rồi cũng thôi.... Và kết quả là hiện nay các mạng điện thoại rất dề dặt cung cấp dịch vụ 1900 hay 8x. Không tin bạn cứ thử xem .....

    Tôi sẽ kể cho bạn nghe thêm một câu chuyện thú vị: hồi đó là cuối năm 2008, những ngày giáp Tết, được tin từ BTC cuộc thi WTO báo rằng, bạn đã là người đạt giải thưởng trong cuộc thi, bạn đến Hà Nội để lấy vé mời để đi dự cuộc Trao Giải Doanh Nghiệp Doanh Nhân Hội Nhập WTO (tên giải hình như là thế). Vì cuộc thi này kết hợp với giải này cho nên tôi được mời đi dự luôn! Trong túi không có một đồng, sao đi đây. Tôi mượn mẹ tôi 500k để đi. Bạn biết không nếu bạn có 500k và đi Hà Nội đúng vào dịp sắp Tết bạn có dám đi không? Chắc chắn đa số các bạn chẳng dám đi đâu? Nhưng tôi thì có, leo lên chiếc xe 48 chỗ ngồi có tuyến đi Sài Gòn - Hà Nội, người trên xe đông đúc, tôi chỉ có thể đứng trong tư thế chẳng giống đứng nữa. Thế nhưng phải trả tiền cho đoạn đường (Bình Định - Hà Nội) 500k. Bạn nghĩ sao? Giờ trong túi tui còn bao nhiêu? Chắc chắn là 0 đồng. Tui đến Hà Nội với trong túi vỏn vẹn còn 20k tiền lẻ cộng lại.

    Xe đi hơn 1 ngày 1 đêm thì đến Hà Nội, trong suốt thời gian trên xe, tôi chỉ ăn những món như cốc ổi mà thôi. Đến Hà Nội mới thảm hơn! Đến bến xe, xe đã dừng lúc nữa đêm, lúc đó là 2h30 phút sáng. Mấy tên xe ôm quây quanh những người khách lạ lẫm như tôi ......

    Xem tiếp tập 2 tại đây: http://www.nhatrangclub.vn/&4rum/showthread.php?t=175671&page=2
     
    Chỉnh sửa cuối: 21/4/11
  2. Arina

    Arina New Member

    Tham gia ngày:
    16/3/08
    Bài viết:
    1,210
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    cảm động nha .........

    p/s: cho em hỏi câu ngoài lề, h anh nhiêu tuổi rồi?
     
  3. vvvanvvv

    vvvanvvv New Member

    Tham gia ngày:
    20/2/11
    Bài viết:
    180
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Chưa có đoạn nào ko thích. bạn viết nhiều tí chứ nhiêu đây đọc hồi hộp lắm:nhieuchuyen::nhieuchuyen:
     
  4. phuong44dltt

    phuong44dltt New Member

    Tham gia ngày:
    14/1/11
    Bài viết:
    84
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Đã viết thêm một chút nữa rồi! Văn còn lủng củng nhưng sau này sẽ sửa lại... Ký ức của mỗi người không phải dễ nhớ trong một lúc! Chúc các bạn một ngày thật vui vẻ! Tôi đã viết nên chuyện có thật, chẳng phải là chuyện hư cấu đâu nhé!
     
  5. phuong44dltt

    phuong44dltt New Member

    Tham gia ngày:
    14/1/11
    Bài viết:
    84
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Khi câu chuyện này kết thúc, bạn sẽ đoán được tuổi của mình ngay thôi! Chờ xem tiếp nhé!
     
  6. ga tia

    ga tia Active Member

    Tham gia ngày:
    27/12/09
    Bài viết:
    2,749
    Đã được thích:
    8
    Điểm thành tích:
    38
    hay .............mà nghe đâu người ta nói tình yêu đầu là nó ko trọn vẹn ..v...v.. nêu khuyên a đến vs người thứ 2
     
  7. ngodoandung

    ngodoandung New Member

    Tham gia ngày:
    13/9/10
    Bài viết:
    346
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    :babyplay: cuộc đời còn dài người thứ 3 sẽ xuất hiện chăng................
     
  8. SóiĐiên

    SóiĐiên Active Member

    Tham gia ngày:
    14/4/08
    Bài viết:
    1,832
    Đã được thích:
    1
    Điểm thành tích:
    38
    Tình chỉ đẹp khi con dang dở ... Con cá mất luôn là con cá to mà.
    Chia sẻ cùng chủ topic !
     
  9. kuOmUp

    kuOmUp Member

    Tham gia ngày:
    21/10/09
    Bài viết:
    470
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    chân thật và cảm động...ngồi chờ xem phần tiếp!!!
     
  10. 0912345678

    0912345678 New Member

    Tham gia ngày:
    25/6/10
    Bài viết:
    583
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    1 câu ch hay nhưng đang còn dài ở fía trước ...:baby1::baby1:
     
  11. hunter_19886

    hunter_19886 Member

    Tham gia ngày:
    28/2/11
    Bài viết:
    696
    Đã được thích:
    8
    Điểm thành tích:
    18
    Hic...chuyỆn tÌnh dÀi tẬp
     
  12. phuong44dltt

    phuong44dltt New Member

    Tham gia ngày:
    14/1/11
    Bài viết:
    84
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Tập 2: Hà Nội & Nha Trang có giống nhau chăng
    Xe đã ghé bến xe Giáp Bát lúc 2h30 sáng. Trời vẫn còn rất tối, mờ mờ ảo ảo trong làn sương mù tịt! Đâu đó chỉ có vài ngọn đèn đường chỗ này. Mấy gã xe ôm lăng xăng chạy lại! Hành lý của tôi là một chiếc áo ấm mỏng te bên ngoài và một chiếc Nokia 6030. Hiện giờ trong túi tôi bị rỗng! Tôi đã không muốn thuê xe ôm! Nhưng gã xe ôm kì kèo mãi, lão có nói.
    - Tôi nói thiệt với ông, bây giờ mà ông đi lanh quanh trên đường, nếu gặp phải bọn hút chích thì tèo, có tiền hay không có tiền cũng mặt. Ông nghe tui đi để tôi chở ông đi đến nơi cần đến.
    Nghe lời nói của lão cũng có vẻ có lý, nhưng tôi bảo lão:
    - Con nói thiệt với chú là giờ con không có đồng xu ten nào trong túi, chỉ còn một chiếc Nokia này thôi! Bác có đi thì cho cái giá luôn!
    - Tôi chở ông đến đó, tôi đưa thêm ông 10.000đ và ông phải đổi điện thoại với tui, từ đây đến đó xa lắm. (lão xe ôm nói)
    Thôi rồi hết cách! Cờ đã vào thế bí! Đổi lấy được cái điện thoại cù bắp của lão xe ôm, cái điện thoại của lão có cái màn hình lè nhè, có vệt mực màu đen, chứ chưa hư hẳn.
    Trời ơi, thực ra đoạn đường đó có 2km thôi! Lão kia tinh ranh thật, quá đáng, nhưng ôi cũng hết cách, chẳng biết tính sao. Địa điểm tôi cần đến cách đài truyền hình không xa, đó là trung tâm quảng cáo dịch vụ (tôi đến đây để lấy vé mời mà). Gần đó có hồ Thành Công.

    [​IMG]

    Hồ Thành Công là một cái hồ rất rộng! Tôi có cảm tưởng nhưng đứng trước một mặt gương vô cùng lớn. Nó đủ sức chứa cả một bầu trời đầy sao và ông trăng tròn rực rỡ. Ngày tôi đến vẫn còn vầng trăng sáng, chiếu lấp lánh trên mặt hồ!
    Mặt hồ yên bình quá, nhưng lòng tôi đang hồi hộp vì giải thưởng mà mình sắp nhận. Trời về đêm ở Hà Nội rất là lạnh, lạnh hơn Nha Trang mình nhiều lắm. Nếu so sánh cái lạnh ở đó với cái lạnh khi vào mùa ở Nha Trang thì chẳng thể nào so sánh được tựa như cái việc đặt cạnh một con voi một đàn kiến nhỏ vậy. Trời về đêm, sương xuống mù mịt, nhìn ở xa bạn sẽ không thấy quá 200m. Con đường ở đó sạch sẽ, được lao công quét dọn thường xuyên. Đường cái ở đó có vẻ sạch hơn Nha Trang mình. Tôi đang ngồi ngủ gục phía trước tòa nhà quảng cáo và dịch vụ truyền hình.
    - Lốc cốc, lốc cốc… tiếng người chạy bộ.
    Ồ thế là đã 4h sáng rồi đó, dân Hà Nội có vẻ làm siêng thể dục thể thao nhỉ. Cũng giống như Nha Trang mình thôi, cứ 4h sáng trở đi là các cụ ông cụ bà, thanh niên túa ra đường để khởi động cho một ngày mới. Tôi đã tĩnh ngủ vì sợ “quê”. Ừ! Chạy bộ thì chạy bộ, tôi chạy theo người chạy bộ phía trước, vòng qua khuôn viên Hồ Thành Công, chạy 2 vòng quanh bờ hồ.
    Gọi cho có tiếng là “chạy bộ” chứ thực ra tui đi bộ đó bạn, sức khỏe tui kém lắm, không chạy nhảy lung tung được. Khoảng 8h sáng, tôi đi đến Trung tâm dịch vụ quảng cáo truyền hình nhận giấy mời và tôi đã nhận được giấy mời. Tôi lập tức lên đường tìm vị trí mà tôi cần đi đến.
    Bạn biết không, với tờ bản đồ tự in trong tay, tôi đã khám phá ra nơi tôi đã đến. Tôi đã đi bộ mấy cây số liền để tìm đến cái nơi gọi là

    [​IMG]
    Hình ảnh: Trung Tâm Hội Nghị Quốc Gia Việt Nam
    “Trung tâm Hội nghị Quốc gia Việt Nam nằm số 57 đường Phạm Hùng, Hà Nội và được coi là tổ hợp công trình đa năng lớn nhất tại thủ đô này. Sự kiện đầu tiên diễn ra ở đây là Hội nghị thượng đỉnh Diễn đàn Hợp tác Kinh tế châu Á - Thái Bình Dương (APEC) vào ngày 18 và 19 tháng 12 năm 2006. Sau đó, đây sẽ là nơi tổ chức các đại hội, hội nghị của Đảng *** Việt Nam, hội nghị quốc tế, các hoạt động chính trị, thương mại mang tính quốc gia và quốc tế. Công trình được khởi công xây dựng vào tháng 11 năm 2004 và hoàn thành sau 22 tháng thi công.
    Kiến trúc của công trình được chọn từ phương án "Lượn sóng biển Đông" do chuyên gia Cộng hòa Liên bang Đức Meinhard Von Gerkar và Nikolaus Goetzethiết kế, theo ý tưởng cảnh quan di sản thế giới Vịnh Hạ Long.
    Chính phủ Việt Nam đã chỉ định 9 tổng công ty thuộc Bộ xây dựng tham gia thực hiện công trình này, đứng đầu là Tổng Công ty Xây dựng Hà Nội. Công trình được coi là công trình thuộc vào loại lớn và hiện đại trong khu vực Đông Nam Á. Các đơn vị thi công phải huy động gần 5.000 cán bộ công nhân viên lao động suốt ngày đêm. Các đơn vị thi công đã phải sử dụng tới 14.000 tấn cốt thép, 12.500 tấn kết cấu thép, 34.000 m² đá ốp lát, 50.000 m² kính mặt đứng và kính lợp mái.
    Vốn đầu tư trên 4.300 tỷ đồng, đây là công trình đa năng, có diện tích sàn 60.000m².
    •Tòa nhà chính là khối nhà 5 tầng, cao trên 50m.
    •Phòng họp chính tại tầng 2 tòa nhà với diện tích 4.256 m² có sức chứa 3.800 chỗ ngồi. Đây là phòng họp được thiết kế với hệ thống sân khấu đa chức năng, được trang bị tới 3 màn hình máy chiếu phù hợp với các loại hình nghệ thuật. Phòng họp này có thể chia thành hai không gian riêng biệt bằng hệ thống vách ngăn tự động đáp ứng các yêu cầu phục vụ các hoạt động khác.
    •Phòng khánh tiết nằm tại tầng 1 tòa nhà có diện tích 2.100 m². Phòng khánh tiết có hệ thống sân khấu để phục vụ cho các buổi biểu diễn nghệ thuật, có thể tự động chia làm hai không gian riêng biệt.
    •2 phòng họp nguyên thủ được trang bị hệ thống micro, tai nghe nhiều thứ tiếng.
    •24 phòng họp nhỏ, mỗi phòng họp nhỏ, nếu cần có thể phân làm 3 phòng, tức là có thể có tới 72 phòng họp loại nhỏ hơn nữa.
    •Khu hội thảo
    •Trung tâm báo chí và truyền hình ở đây có 3 phòng riêng biệt dành cho truyền hình, phát thanh và báo viết.
    •Khu triển lãm”


    Sau khoảng 3 tiếng đồng hồ đi bộ từ Hồ Thành Công thì tôi đã đến được nơi đây. Vào tối nay, một buổi tối quan trọng sẽ diễn ra Lễ Trao Giải Vinh Danh Doanh Nghiệp Hội Nhập WTO và cuối buổi lễ này sẽ công bố giải thưởng Cuộc thi Tìm hiểu tiến trình Việt Nam gia nhập WTO.
    [......truyện đang được viết]
     
    Chỉnh sửa cuối: 16/4/11
  13. sport

    sport Member

    Tham gia ngày:
    31/3/09
    Bài viết:
    100
    Đã được thích:
    2
    Điểm thành tích:
    16
    Chủ topic học khóa 44 thì chắc bằng tuổi mình, tuổi Tý.
     
  14. phuong44dltt

    phuong44dltt New Member

    Tham gia ngày:
    14/1/11
    Bài viết:
    84
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Rất chính xác! Hi vọng được làm quen.
     
  15. phuong44dltt

    phuong44dltt New Member

    Tham gia ngày:
    14/1/11
    Bài viết:
    84
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Tập 3: Một buổi chiều ở Hà thành

    Sau khoảng 3 tiếng đồng hồ đi bộ từ Hồ Thành Công thì tôi đã đến được nơi đây. Vào tối nay, một buổi tối quan trọng sẽ diễn ra Lễ Trao Giải Vinh Danh Doanh Nghiệp Hội Nhập WTO và cuối buổi lễ này sẽ công bố giải thưởng Cuộc thi Tìm hiểu tiến trình Việt Nam gia nhập WTO.
    Bây giờ, trời đang nắng ráo, trưa ở Hà Nội rất là nóng đối chọi hẳn cái lạnh nhưng nước đóng băng vào ban đêm. Bụng tôi đang sôi lên những tiếng sùng sục, đòi ăn ráo riết. Chỉ có 10.000đ trong túi, tôi mua cốc hết 5.000đ. Được vài quả cốc, ăn lót dạ. Thời gian còn đang dài ở phía trước.
    Thời gian còn khá dài để tôi còn quan sát con đường Phạm Hùng này. Ngay tại chỗ băng ngang qua Trung Tâm Hội Nghị Quốc Gia, có một hầm ngầm bên dưới dành cho người đi bộ. Đây có lẽ là điểm tôi thích nhất ở Hà Nội. Mặt dù sống ở thành phố biển quen rồi, nhưng cái nhộn nhịp ở Nha Trang chỉ là một góc so với Hà Nội, đi lại hay sang đường vô cùng khó khăn, nên khi gặp được cái hầm ngầm thì thích vô cùng. Tôi như đứa trẻ con cứ chui vô lại chui ra liên tục cả mấy tiếng đồng hồ, vừa tiêu thời gian vừa đỡ buồn ngủ. Vì không biết ngủ ở đâu cả. Nếu ngủ gục ngoài đường thì mất hết phong thái mất thôi!

    Nhưng bạn có biết? Ở đâu cũng vậy, bên cạnh cái phồn hoa đô hội là những người nghèo khổ, trẻ em bán vé số, những nông dân thu hoạch được chút bắp thì nấu đi bán cho những người bộ hành. Tôi đã thấy nhiều người kham khổ đi nhặt ve chai, không những ở quê tôi, ở Nha Trang mà Hà Nội cũng vậy. Những điểm tương đồng rất đỗi làm tôi ngạc nhiên, cứ ngỡ cuộc sống như một giấc mơ, nhưng giấc mơ đó bị đánh thức bởi những tiếng chuông ồn ào và náo nhiệt.

    Tiếng chuông điện thoại của gã xe ôm lại vang lên. "Này bác, điện thoại của bác sao lúc nào nó cũng báo thức hết, cứ 1 tiếng là báo 1 lần,làm sao tắt đây".

    - "Chú cứ vào mục nào có chữ Alarm, click vào mấy dòng có số rồi tắt đi"

    Thời gian đã sang nữa buổi chiều, ở một thành phố lớn cái khó nhất là kiếm một nơi gọi là cầu tiêu. Tôi đã đi vòng quanh khu Trung Tâm Hội Nghị, đây là một khu có diện tích lớn, đi gần 1 giờ đồng hồ mới hết vòng. Gần cuối vòng là nơi tiếp giáp với vùng trồng cây của bà con nông dân. Đó là nơi tôi đi tiểu đó các bạn! Công nhận, diễn tả đến từng chi tiết thế này chắc bạn cũng buồn cười lắm. Nhưng đó là sự thật.

    Tiếng SMS lại vang lên, có tin nhắn rằng, "Hiện giờ, số điểm của bạn vẫn chưa phải là người cao nhất, xin vui lòng sms hoặc trả lời câu hỏi trực tiếp để nâng cao số điểm của mình". Tiền trong điện thoại đã hết, không đủ để nhắn tin tham gia trò chơi đó nữa. Lúc này, tôi đã cảm thấy có gì đó bất ổn, một cuộc thi mà thông báo cho người chơi "bạn vẫn chưa phải là người trả lời nhiều nhất". Hình như mỗi tin nhắn lúc đó trị giá 3.000đ thì phải, cũng chẳng nhớ rõ. Tôi chỉ nhớ là tôi đã chi phí cho trò chơi này hơn 7 triệu đồng. Đâu đó, sương đang buông nhẹ, cái lạnh đã ùa về, mấy anh dán băng rôn để chuẩn bị đón chào khách mời dự Lễ Trao Giải Vinh Danh Doanh Nghiệp Hội Nhập WTO đã bắt đầu. Thời tiết mỗi ngày càng tệ hơn, sương rơi mà tưởng mưa bay. Cái áo ấm của người miền Trung không thấm vào đâu, không xoa dịu nổi cái lạnh như băng ở xứ sở miền Bắc này.

    Đúng 18h30 (hình như là vậy), khách mời đang thưa thớt đến, tôi cũng đến, tôi xuất trình giấy mời và vào trong khu trung tâm hội nghị này. Khách đông quá chừng đông, toàn là đại diện của những doanh nghiệp, công ty lớn nhỏ. Còn mình, ôi trông mình thảm quá chừng. Tôi chỉ vui là được ở một nơi, dự chung một buổi lễ với nhiều khách mời mà mình cũng là một trong những khách mời đó.

    Tôi đã rất tự hào đã đi trên thảm đỏ tiến vào phòng tổ chức. Thật là sang trọng! Lần đầu tiên trong đời, cảm giác ấy lân lân khó tả cực kỳ.

    [chuyện đang được viết....]
     
    Chỉnh sửa cuối: 15/4/11
  16. vukid1412

    vukid1412 New Member

    Tham gia ngày:
    30/10/09
    Bài viết:
    4,182
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    hồi hộp chờ tới phần tiếp theo
     
  17. myha

    myha New Member

    Tham gia ngày:
    8/9/10
    Bài viết:
    53
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    "Sự kiện đầu tiên diễn ra ở đây là Hội nghị thượng đỉnh Diễn đàn Hợp tác Kinh tế châu Á - Thái Bình Dương (APEC) vào ngày 18 và 19 tháng 12 năm 2006"


    Hôm đó mình cũng có mặt ở Hà Nội và cũng đến đây tham dự cùng 1 người bạn chủ doanh nghiệp nhưng đã bỏ về trước. Không ngờ hôm đó cũng có 1 người đồng hương Nha Trang của mình và đang trong tình trạng thê thảm như vậy..hic hic..

    Nghe bạn chia sẻ mình rất cảm động, mặc dù bạn nói sức khỏe bạn không tốt nhưng mình cảm thấy nghị lực bạn rất phi thường đó...đi một chặng đường dài từ NT đến HN mà trong túi chỉ đủ trả tiền xe cũng không màng đến những khó khăn phía trước, hy vọng những tập sau sẽ thấy những tia sáng trong hành trình của bạn...
     
  18. kuOmUp

    kuOmUp Member

    Tham gia ngày:
    21/10/09
    Bài viết:
    470
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Cho hỏi chủ topic một xíu nhan:
    Hình như đt của bạn đổi cho ông xe ôm đã ko có màn hình...vậy làm sao đọc được cái tn :
     
  19. kuOmUp

    kuOmUp Member

    Tham gia ngày:
    21/10/09
    Bài viết:
    470
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    chỏ topic đâu rầu ta........
     
  20. phuong44dltt

    phuong44dltt New Member

    Tham gia ngày:
    14/1/11
    Bài viết:
    84
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Xin sửa chữa thông tin: Màn hình điện thoại của lão lè nhè, có vệt mực màu đen, chứ chư hư hẳn. Bây giờ chi tiết này mới đúng chính xác.

    Đây là truyện được viết bởi những ký ức chắp nối! Nhưng đảm bảo rằng đó là một chuyện có thật. Không phải là chuyện bịa! Kể cả số điện thoại của mình lúc đó cũng được đăng trên trang dự thi của WTO (giờ vẫn còn trên đó). Đến các phần kế tiếp của câu chuyện, sẽ thú vị hơn rất nhiều.
     
    Chỉnh sửa cuối: 11/4/11