Đối tác - Liên kết

Thấy ma ..... Ai nói trên đời này ko có ma thì vô mà đọc!

Thảo luận trong 'Xóm nhà lá' bắt đầu bởi teenboyhandsome_06, 18/8/11.

  1. chipchip0590

    chipchip0590 Member

    Tham gia ngày:
    21/3/11
    Bài viết:
    213
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    ko có gì để nói .:cool3::cool3::cool3::cool3:
     
  2. lặng im

    lặng im New Member

    Tham gia ngày:
    8/6/12
    Bài viết:
    2
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    cái này là do gương nước phản chiếu nên bạn nhìn thấy người âm ,tốt nhất nếu thấy họ thì cứ im lặng 1 hồi rồi nhào vô đắp chăn đi,chứ gọi người ta làm cho người ta biết thì theo mình thì khốn
     
  3. thi.no

    thi.no New Member

    Tham gia ngày:
    24/1/11
    Bài viết:
    1,885
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    nghe kể xong ớn lạnh, mà cũng buồn cười nữa
     
  4. hphong_nt

    hphong_nt New Member

    Tham gia ngày:
    17/3/09
    Bài viết:
    109
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Mấy bác kể chuyện hay quá. E xin góp 1 câu chuyện nhỏ
    lúc đi lính ở thành đội NT(CQ QS TPNT- 79 quang trung) đối diện nhà tang lễ đó.
    Lâu lâu gác đêm ngủ, nghe tiếng tolet có ai đi xong dội nước (cái tolet đi vô bên trái, tầng trệt. Cạnh phòng hậu cần, bác nào đã đi khám NVQS chắc biết) nhưng vô xem ko có gì. Ngay cả tiếng nước chảy vô cái balô đựng nước để dội cũng ko có. Mà tối cơ quan có 6 ng. 3sĩ quan, 3 lính. Hỏi thì ko có ai đi.
    Mà thằg nào trực lâu lâu cũng nghe, nghe hoài cũng quen. Lâu lâu ko nghe, nhậu nói thấy thiếu thiếu. Hehe giờ nghĩ lại sao lúc đó gan ghê! Hehe
     
  5. davidtvt

    davidtvt Moderator

    Tham gia ngày:
    12/1/11
    Bài viết:
    3,459
    Đã được thích:
    11
    Điểm thành tích:
    38
    Ma là năng lực vô hình...nếu có "đối diện" thì cũng chỉ tạo âm thanh chứ ko thấy được nhé bạn...
    Coi lại cách ăn ở

    Năm ngoái có về nhatrang, đi ngang qua cầu Hà Ra (chổ thèng bị đè chết dưới chân cầu khi cầu đang làm)...Tui biết có nó đi đằng sau nhưng không thấy...cũng là lúc đó tui té. Thực ra là nó xô nhưng không thấy nó. Nói vậy thì chả ai tin.
     
    Chỉnh sửa cuối: 18/6/12
  6. KeN Fabio

    KeN Fabio New Member

    Tham gia ngày:
    3/5/12
    Bài viết:
    912
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    coi cái này gê rợn vãi,nhà mình nằm bên cạnh sân vận động Mã thánh,lúc trước là 1 nghĩa địa tổ chảng,lúc nhõ gặp liên miên,riết hôi cũng quen,giờ thành svd rồi nên ma nó bớt lảng vảng
     
  7. Là Trẫm Đây

    Là Trẫm Đây Member

    Tham gia ngày:
    31/1/12
    Bài viết:
    789
    Đã được thích:
    24
    Điểm thành tích:
    18
    up lên cho mọi ngừoi cùng đọc.
     
  8. pemy.crazy

    pemy.crazy New Member

    Tham gia ngày:
    17/1/12
    Bài viết:
    838
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    mô phật !!!!!! :nerves::nerves::nerves:
     
  9. Mr.

    Mr. Active Member

    Tham gia ngày:
    18/4/10
    Bài viết:
    1,137
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    ai mún xem thì đến Cam Lâm tại Lữ Đoàn HQDB 101 mình chỉ cho mà xem , bên tiểu đoàn 863 lâu lâu người ta vẫn thấy 1 đám người k đầu mặc đồ sĩ quan đi điều lệnh trong khu vực td863 , ai mún thử cảm giác mạnh thì lên đây :cold:
     
  10. Sad Rain

    Sad Rain Member

    Tham gia ngày:
    16/5/12
    Bài viết:
    517
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Nghề nghiệp:
    Sale
    Thui e sợ ! :cold::cold:
     
  11. teenboyhandsome_06

    teenboyhandsome_06 Member

    Tham gia ngày:
    21/3/09
    Bài viết:
    365
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    nhìu người sợ ma phết ^^
     
  12. anna_ho

    anna_ho New Member

    Tham gia ngày:
    21/9/10
    Bài viết:
    307
    Đã được thích:
    1
    Điểm thành tích:
    0
    hôm nay,anna trở lại với câu chuyện ma do anna viết và được lấy cảm hứng từ giấc mơ của anna cách đây 5 ngày.
    từ sau cái ngày tôi gặp người con gái chết cháy đầy oan nghiệt ở đà lạt tại phòng trọ thì hầu hết tất cả các giấc mơ về ma quỷ hay ai chết của tôi đều đúng.trưa hôm đó,tôi đi ngủ,trong đầu tôi ko có 1 chút suy nghĩ gì về ma hay ám ảnh về chuyện coi phim bằng chứng thép 3.khó khăn lắm, tôi mới ngủ được và tôi bắt đầu đi vào 1 giấc mơ kỳ lạ.
    tôi thấy cả nhà tôi đi hốt cốt của 1 gia đình gồm 2 vợ chồng ,1 đứa con trai khoảng 7-9 tuổi.theo giấc mơ thì gia đình đó chỉ là họ hàng thật xa hay người quên nào đó của gia đình tôi ngoài Vạn Giã.bố tôi thuê xe cả 4 người cùng đi và vài người đào mộ.
    chúng tôi dừng lại ở 1 nơi chỉ có tre mọc đầy.trên đường lộ xuống chỗ chôn 2 vợ chồng đó có 1 con dốc khoảng 1/2m so với mặt đường lộ.cả nhà xuống đó.bố tôi biết chỗ chô 2 vợ chồng đó vì bố có đi đám ma.người chồng chết trước người vợ khoảng 3 tháng.bố tôi đã chỉ đúng chỗ và người ta đào lên 2 bộ hài cốt.sau đó bố cố nhớ chỗ chôn đứa bé trai nhưng vì ko đi đám ma mà chỉ nghe ông ngoại của bố (ông cố tôi) chỉ chỗ chôn thôi.đứa bé trai đó được chôn cách mộ bố mẹ nó khoảng 2m theo hướng 3h.người ta bắt đầu đào lên,họ đào xung quanh gốc tre nhưng chỉ tìm được 1 nửa người là từ đầu đến bụng còn phần dưới ko tìm thấy.tôi hỏi bố: đứa bé đó có bị tật gì ở chi dưới ko? nhưng bố nói: bố ko nhớ rõ...
    chúng tôi cố gắng bới tung lên nhưng ko thấy và rồi 5h30 chiều,trời bắt đầu chạng vạng,bố tôi hối mọi người về gấp nếu ở nữa thì sẽ có ma vì ở đây nhiều ma lắm.
    khi chúng tôi về tới nhà thì nhìn đồng hồ 7h30.
    vừa lúc đó mẹ gọi tôi dậy
    theo anna nghĩ khoảng thời gian đó bằng thời gian đi từ vạn giã vô nha trang.và miêu tả khung cảnh nghĩa địa rất giồng với nghĩa địa của nhà thờ vạn giã ngày trước mặc dù anna chưa bao giờ đi đến đó.bố của anna cũng ngạc nhiên về chuyện tại sao anna tả đúng như vậy.bố của anna vẫn ko nhớ ra gia đình đó là ai và lúc giải tán nghĩa trang vạn giã thì nhà của anna đã hốt cốt hết rồi,ko còn ai hết.
    nếu ai đọc được chuyện này mà có thông tin về gia đình này thì làm ơn cho anna biết.lúc trước ông bà cố của anna ở thôn Vạn Thọ-Vạn Giã .gia đình chết khoảng 1960-1965.anna phỏng đoán như vậy.
    ai đọc được thì giúp anna nhe.anna nghĩ mình hợp vía nên người ta nhờ mình giúp.anna đã hỏi bố mình nhưng bố khẳng định ko có.anna nghĩ là bố quên mất.anna vẫn cảm giác họ cần anna giúp đỡ
     
  13. anna_ho

    anna_ho New Member

    Tham gia ngày:
    21/9/10
    Bài viết:
    307
    Đã được thích:
    1
    Điểm thành tích:
    0
    Lời mở đầu
    đây là chuyện ma có thật mà chính tôi đã từng gặp , trong chuyện có sử dụng những từ ngữ thô tục nhằm làm cho chuyện sinh động và thực tế hơn mong AE và mod đừng xóa bài nhé
    Phần 1
    xóm tôi có 1 cây sung , nó đã ở đây từ lúc tui còn rất bé , cũng từ cây sung này đem lại cho tôi và các bạn tôi 1 bài học nhớ đời rằng " đừng bao giờ không tin vào ma quỷ " !
    có âm phải có dương , có sinh phải có tử , có quả phải có báo , có người phải có quỷ , đó có lẽ là những câu nói có trong những quyển truyện ma mà tui từng đọc lúc nhỏ , vốn chẳng tin vào những chuyện mê tín dị đoan càng không tin vào trên đời này có có ma thật nên tôi luôn tìm kiếm những hình ảnh ma qoái đó qua những bộ phim , những cuốn truyện ma thậm chí là những audio chuyện ma của ông Nguyễn Ngọc Ngạn . Muốn 1 lần thấy ma cho biết với mọi người cũng tò mò muốn biết mặc mũi con ma ra sao .
    8h sáng chủ nhật hằng tuần tối gét phải dậy sớm để lau nhà , để giặt đồ , nhưng chủ nhật cũng là ngày mà tôi mong muốn đến nhất vì tôi có thể nghe bà năm hàng xóm , người có kinh nghiệm lâu năm trong việc bói toán và cuộc đời của bà cũng gặp không ít những chuyện dị thường . Cũng như mọi khi tôi thường nge bà năm kể về những chuyện mà bà từng trãi như , đào mộ , hay là xua đuổi ta mà cho người khác , đó là những nghề mà bà năm thường hay làm để mưu sinh , nhưng hôm nay bà không kể cho tôi nghe về chuyện trong cuộc đợi bà mà lại kể về chuyện cây sung nằm phía cuối con đường trong xóm , tôi láy làm lạ cây sung chứ có phải là cây đa đâu mà có ma , cũng đâu có chuyện gì đáng để nói , tôi hõi
    " sao bà không kể cho con nghe về chuyện của bà , con thích nghe chuyện ma hơn "
    Bà năm xoa đầu tôi rồi nói
    " cây sung này có liên quan đến cả xóm " hình như bà năm đã nói như vậy vì chuyện cũng lâu rồi nên không nhớ rõ
    tôi ngạc hõi tiếp
    " vây sung chỉ là cây sung thôi nó nằm yên 1 chỗ thì có liên quan gì đến cả xóm "
    bà năm kể : lúc đó tôi vẫn còn là 1 đứa con nít chưa hiểu chuyện trong xóm xãy ra 1 chuyện mà bây h giờ kể lại chính bà cũng thấy run sợ . năm đó khi tôi còn 3 hay 4 tuổi gì đó ( không rõ ) trong xóm có 1 người tên phong , vốn là người có gia đình , lại đẹp trai học giỏi có thể nói anh phong là người có học vấn nhất trong xóm , hôm đó đi làm về thì cãi nhau với vợ , 2 vợ ck anh phong đó giờ nỗi tiếng hiền lành nhất xóm thế mà hôm nay cãi nhau ầm ỹ còn động tay động chân , chả biết anh phong bị gì lại tự nhiên xách dao đòi chém vợ mình , trong phút hổn loạn hàng xóm can ngăn trong đó có bà năm nhưng anh phong vẫn chưa hết cơn điên loạn chém cã hàng xóm . mọi người cho rằng anh phong bị nhiễm HIV và lên cơn nhưng đối với bà năm có kinh nghiệm lâu dài trong việc bói toán và xua đuổi tà ma thì lại có 1 hướng nhìn khác . Anh phong lúc này trở nên điên dại gặp ai chém nấy không cần biết con nít hay người lớn , trong cơn hoản loạn anh đã chém chị loan ( vợ anh phong ) nhiều nhát chỉ mạng khiến chị té gục tại và chết trên đường đến bệnh viện , còn anh phong chỉ tĩnh lại khi vợ của anh đã chết , khi nghe bà con kể lại sự việc cho anh biết thì anh tự trách mình rồi cứa 1 nhát vào cổ tự tử trược mặt nhiều hàng xóm láng giềng . Từ ngày hôm đó ngôi nhà của anh phong bị bỏ trống lâu ngày không sử dụng và đã bị chính quyền địa phương đập bỏ , mọi tai họa bắt đầu từ đó , anh phong và chị loan chết nhưng không 1 người thân đưa tiễn cũng không ai bỏ tiền mua quan tài để chôn cất 2 vợ chồng đàng hoàng , hoàng xóm người góp sức người góp của chỉ đào được cái mộ rồi chôn 2 vợ chồng trước cửa nhà . Sau khi cái nhà bị đập thì góc sung cũng từ đó mà mọc ra , cho đến nay nó đã cao to săn chắc , đủ để chịu được mưa gió . Những người tham gia đập nhà anh phong và chị loan cũng từ đó mà gặp họa người thì bệnh nặng , người thì nhà tan cửa nát , người thì chết mà không có lý do . Cũng từ đó người dân lập miểu thờ cúng anh phong và chị loan , nghe những người trong xóm kể rằng mọi buổi tối trời tối ôm pha chút ánh sáng của mặt trăng thường thấy 2 vợ chồng ngồi trước góc cây sung , ánh mắt đỏ hoe như muốn xé xác ai đó đang nhìn họ !!!
    nghe xong tôi không khỏi bàn hòang và rất nhiều suy nghĩ bỗng dưng hiện ra trong đầu tôi , tại sao anh phong lại lơn cơn dại không lẽ do anh phong dùng HIV mà có dùng đi nữa cũng không có đến nỗi giết người ? , tại sao chính quyền địa phương lại đập bỏ căn nhà mà không nói lý do ? ,tại sao khi anh phong và chị loan mất thì chẳng có người thân nào đến để lo an táng cho chu đáo ? ! câu tại sao tại sao cứ hiện ra trong đầu tôi và dĩ nhiên tôi phải hõi tác giả đang kể câu truyện này
    " bà năm , sao tự nhiên anh phong lên cơn chém người vậy "
    bà năm nhăn nhó đáp trả như sợ 1 cái gì đó , vì nhà bà năm lúc trc' nằm sát nhà anh phong
    " thì bị lên cơn HIV thôi "
    tôi thắc mắt ngay và hõi tiếp
    " không phãi đâu nếu lên cơn HIV thì cần gì phải chém người "
    bà năm lúc này mới chịu nói rõ
    " thật ra thằng phong nó bị ma nhập "
    tôi trợn mắt như vẫn không tin xóm mà mình đang sống lại có ma
    " trời ! vậy mà đó giờ con con không biết , mà sao cả xóm không ai biết mà bà lại biết "
    bà năm như muốn lẩn tránh câu hỏi của tôi và đuổi tôi về nhà , đành miễn cưỡng về nhà mà trong lòng cứ muốn tìm cho ra những lý do mà bà năm chưa nói hết ! về nhà ăn cơm xong xuôi tôi lại trốn vào phòng nằm suy nghĩ cái gì khiến anh phong trở nên điên loạn như vậy , tại sao lại phải đẫp bỏ nhà anh phong , tại sao anh phong chết mà không người thân nào dám vào đưa tiễn , tại sao mọi người lại sợ cây sung đó và phải lập miếu thờ .....
     
  14. anna_ho

    anna_ho New Member

    Tham gia ngày:
    21/9/10
    Bài viết:
    307
    Đã được thích:
    1
    Điểm thành tích:
    0
    Còn tiếp
    Phần 2
    Suy nghĩ cã ngày mà vẫn không ra lý do , tôi liền láy xe đạp chạy thật nhanh qua nhà thằng long thằng bạn mà tui xem là tri kỷ , vốn không sợ ma lại thích đánh nhau tính tình gan dạ thế là tôi đem chuyện bà năm vừa kể cho tôi nghe kể lại cho nó nghe , nghe xong thì nó bật cười rồi bảo
    "mày cũng tin mấy chuyện này hã , tao nói thật bà năm gì của mày ý chắc đi xua đuổi tà ma nhìu qá nên tinh thần không đc bình thường , tự mình suy diễn ra rồi kể cho mày nge thôi"
    nghe nó nói cũng có lý nhưng nghĩ đi nghĩ lại níu là chuyện bịa ra thì cái miếu đó để thờ ai ? cũng có phần tin là thằng long nói có lý nên tôi hõi nó tiếp
    " nếu là chuyện bịa ra thì cái miếu đó thờ ai ? chã lẽ thờ mày à thằng ngu "
    thằng long có vẻ bực dọc
    " mày ngu á con (dog) cái miếu đó để thờ mày á "
    chã biết sao khi nghe câu nói của nó xong tôi lại cảm thấy sợ hãi , có phải chăng cái hình bóng ma qoái mà tôi luôn tìm kiếm sắp xuất hiện trước mắt tôi , tôi vừa đắng đo vừa suy nghĩ có nên rũ mấy đứa bạn mình làm liều 1 phen hay không nếu biết được sự thật thì coi như mong muốn thấy ma của mình thành sự thật , còn nếu gặp phải chuyện chẳng lành thì .... ( chắc các bạn cũng biết ) , tôi nói nhỏ với thằng long
    " muốn biết thật hay không tối nay mày qua xóm tao thì biết "
    nó cười vui vẻ , giọng cười như thách thức
    " oke em trai , mến thì đến , 9h nhá"
    Tôi cười nhẹ , trong lòng nghĩ rằng mong muốn của mày sắp thành hiện thật rồi nhưng lại có cảm giác hồi hộp nên tôi đề ra ý kiến rủ thêm người , tôi nói khẽ với thằng long
    " hay là tối nay rũ thêm thằng hãi + so đi chung đi "
    nó lại bật cười ngạo tôi rồi ôm tôi nói
    " sao vậy em yêu , nếu sợ thì để tối anh kêu 2 tụi nó đi chung , yên tâm đi anh rũ là nó phải đi , không đi anh thiến tụi nó "
    nghe nó nói mà tôi cũng bựx mình , lần đầu trong đời người ta gọi tôi là "em yêu" nghe mà nổi da gà nhưng tôi biết nó chỉ nói chơi nên cười cười cho qua chuyện . màn đêm bắt đầu buôn xuống , 1 không gian yên tĩnh bao trùm láy cã xóm , các anh đèn mờ mờ từ các con hẽm được bật lên , lâu lâu chỉ có 1 vài người đi ngang , vì trong hẻm người ta không có gắn đèn đường như ở xa lộ chỉ có người dân gắn vài bóng đèn nhỏ mờ mờ để thấy đường đi , không gian tĩnh mịch lâu lâu lại nghe tiếng xe chạy qua hoặc người nào đó đi lại làm con các con hẽm trong xóm có phần rờn rợn nhất là ở cuối xóm chỉ có mỗi 1 cái bòng đèn . đồng hồ chỉ điểm đã 9h tối nhưng vẫn chưa thấy bòng dáng thằng nào tới , tôi nghĩ thầm trong bụng có khi nào tụi nó đã chém gió mình hay không , ôi vãi luyện cuộc đời . Vừa ngồi uống nước ở phòng khách vừa suy nghĩ lung tung thì nghe có tiếng nói ầm ỹ và tiếng xe đạp chạy vào hẽm , tôi biết thằng bạn to mồm của tôi và thằng hãi + so đến , nó bước vào nhà lễ phép thưa ba mẹ tôi rồi chúng tôi kéo nhau vào phòng bàn tính việc đến cái miếu . Tôi kể lại cặn kẽ câu chuyện mà hồi sáng bà năm kể cho tôi nghe 3 chúng nó nghe , thằng hãi là thằng thích chuyện ma nên nó sốt sắn đề ra ý kiến bây h đến ngôi miếu xem luôn , ngồi trong phòng cũng chán nên tôi không ngần ngại mò đến cái miếu được mọi người trong xóm cho là có ma lúc bấy giờ ! đến nơi thì không có gì lạ thường ngoài cái bàn thờ miếu nho nhỏ nằm sát góc cây sung , ánh đèn mờ mờ làm cho tôi cảm thấy sợ hãi hơn , lần đầu tiên tôi rơi vào tình trạng hoang mang sợ sệt như thế ! 12h16 phút tôi cảm thấy nãn vì chẳng tìm thấy gì tôi nổi nóng và nói
    "dkm tao ngồi đây 3 tiếng muỗi đốt tao thằng mặt gỗ rồi có thấy cái gì đâu , thôi về tụi bây"
    thằng long lớn mồm cười
    " thằng nào nói có ma mà , sợ rồi hã , tao nói cho mày nghe , 12h là giờ linh giờ này ma mới xuất hiện đó chờ thêm tý đi "
    cố láy lại kiên nhẫn ngồi đợi thêm ít phút nữa , lúc này đã 1h tôi cảm thấy chán nãn và gét fãi tìm hiễu , trong cái lúc tuyệt vọng đó thì cái tôi tìm kiếm đã đến , bỗng lúc này thằng long thằng to mồm nói nhìu nhất trong đám chỉ nói được 1 câu
    " nó đến rồi "
    còn tiếp
    Phần 3
    Lúc này thằng long thằng to mồm nhất trong nhóm chỉ nói được 1 câu
    " nó đến rồi "
    tôi liền hõi
    " ai đến , mày khè tao hã long "
    tôi nghĩ chắc là nó thấy mình nãn nên dọa mình 1 tý thôi , lúc này thằng long nhìn lên góc cây sung mãi tôi hõi mà nó không trả lời , cứ tưởng nó nhìn cái gì mới ngước lên cây sung nhìn như nó , cái tôi tìm kiếm bao lâu nay tìm kiếm nó đang ở trên đó tôi hoảng hốt chỉ biết ngâm câm miệng như vừa được 1 phen khiếp vía chỉ biết kéo áo thằng long rồi chạy , nhìn vẻ mặt ba thằng bạn là tôi biết nó sợ như thế nào rồi , lúc này 4 thằng cắm đầu chạy có thể nói là bỏ của chạy láy người trong đám có thằng so vừa chạy vừa la tôi thì nắm tay nó kéo chạy đi nên không biết chuyện gì xãy ra với nó chỉ biết nó la 1 hồi sau đó thì ngậm câm mặc cho tôi kéo nó như thế nào . chạy đi được 1 đoạn thì bổng cã đám dừng lại vì cảnh tượng trước mắt khiến chân thằng nào cũng bun rủn không chạy được , chúng tôi đang đứng trước góc cây sung dù cho nãy giờ đã ra sức chạy thục mạng thì vẫn quay lại điểm cũ . Lúc này thằng không sợ ma cũng phãi khiếp vía mà tè ra quần 1 vũng riêng thằng so chỉ chỉ há họng . 1 lúc sau tôi nghe tiếng mẹ tôi gọi cứ tưởng là ma gọi nên không thèm nhìn , tâm trạng lúc nãy không biết phân biệt đâu là thật đâu là giả 4 thằng chỉ nhắm mắt chờ 1 điều gì đó sắp xãy ra ... bỗng có 1 bàn tay vỗ nhẹ vào vai tôi , lúc đó đầu óc suy nghĩ " chết rồi , chết thật rồi mình sắp bị giết như vợ ông phong rồi " há ra đó là ba mẹ mình , mãi đi chơi mà quên cã giờ giấc nên ba mẹ ra đây tìm cũng là chuyện bình thường . về đến nhà tôi thằng nào cũng xanh mặt khoảng 5 phút sau thì mới hoàng hồn trở lại chẳng khác đi vừa đi 1 chuyến quỷ môn quan gặp mạnh bà . Vẽ mặt lo lắng hiện rõ trên gương mặt ba mẹ tôi , vì muốn ông bà yên tâm tôi cười nhẹ rồi nói
    " không có gì đâu ba mẹ lên ngủ đi tại tụi con thi chạy đua nên mệt đó mà "
    nói như thế thì ba mẹ tôi mới chịu lên phòng ngủ lúc này nhìn thằng nào cũng hoảng sợ riêng thằng so chỉ biết há họng từ nãy đến giờ , tối tát vào mặt nó rồi nói
    " bộ tụi tao chưa đủ sợ hay sao mà mày còn hù tao "
    cái tát vừa rồi hình như chưa đủ mạnh để nó tĩnh , tôi tán thêm vài nữa thì nó vẫn k thay đổi gì , tôi bắt đầu lo sợ chuyện chẳng lành có lẽ đã xãy ra , lúc này thằng long nói
    " nó bị ma bắt hồn đi rồi , tao từng đọc nhìu truyện ma cũng từng chứng kiến nhìu vụ theo tao biết gặp ma mà la lên thì bị bắt hồn đi ngay "
    té ngửa với câu nói của nó khiến cả 3 đứa có cùng 1 suy nghĩ " có khi nào mình cũng như nó không " thằng long khẽ nói
    " tụi bây không cần lo đâu , giờ ai về nhà nấy rồi mai quay lại đây có gì thì tính sau "
    cã 3 đồng tình nhưng còn thằng so nó bị nz giờ tính làm sao không lẽ để nó ở nhà mình , nz thì không được , tôi đáp lại
    " vậy còn thằng so bây giờ nó thành ra như vậy tính sao hã mày "
    thằng long nhăn nhó vẻ mặt còn rõ nỗi sợ hãi
    "tao không biết chắc để tao chở nó về"
    lo lắng bao trùm cả căn phòng khách không khí lúc này nặng hơn mỗi người 1 tâm trạng nên tôi cũng hĩu rõ phần nào nhưng có 1 ý nghĩ mà tôi biết 2 thằng bạn tôi đang nghĩ , sợ đi về 1 mình , nếu chở thằng so về ba mẹ nó hõi thì biết giải thích làm sao ? nên đành xin phép ba mẹ để tụi nó ở lại rồi gọi điện thoại về báo với gia đình vậy . Lần đầu tiên trong phòng ngủ nhỏ pé của tôi có đến 4 mạng , mà cũng chẳng biết đến sáng 4 mạng này có còn nguyên vẹn hay không hay chỉ còn 4 cái xác . Nằm xuống mạnh thằng nào thằng đó ngủ riêng thằng so tôi đắp mền toàn thân cho nó chứ lỡ thức giữa chừng nhìn cái mặt nó thì cũng bị nó nhát cho chết , nằm ngủ không được trong đầu cứ toàn suy nghĩ đến chuyện vừa xãy ra đó là lần đầu tiên trong đời đối diện với ma , nằm suy nghĩ tới lui thì chợt nhé đến bà năm hàng xóm , nghề ruột của bã là xua đuổi tà ma mà thế là cũng yên tâm được phần nào rồi đi ngủ .....giấc ngủ mà tôi tưởng chừng sẽ không mở mắt ra được !!!
    còn tiếp
     
  15. anna_ho

    anna_ho New Member

    Tham gia ngày:
    21/9/10
    Bài viết:
    307
    Đã được thích:
    1
    Điểm thành tích:
    0
    mai sẽ kể tiếp

    mai up tiếp...................................................
     
  16. vietnam2710

    vietnam2710 Member

    Tham gia ngày:
    20/10/10
    Bài viết:
    82
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    6
    theo mình thì chắc là thằng bệnh hoạn nào đó rình bạn tắm cũng nên.....
     
  17. anna_ho

    anna_ho New Member

    Tham gia ngày:
    21/9/10
    Bài viết:
    307
    Đã được thích:
    1
    Điểm thành tích:
    0
    Phần 4
    Cuối cùng cái buổi sáng mà tôi mọng đợi đã đến ánh sáng len lõi vào trong căn phòng nhỏ chật hẹp , mở mắt ra và cứ tưởng chuyện hôm qua chỉ là 1 giấc mơ , một giấc mơ không có hồi kết , nhưng k fãi , tất cã là sự thật thằng hãi và thằng long vẫn nằm bên cạnh tôi còn thằng so không cánh mà bay , cứ tưởng nó trở lại bình thường sau đó nó đi vệ sinh mà thôi . tôi vội vã kéo thằng long và thằng hãi dậy
    "dậy đi mày , ăn no ngủ kỹ , thằng so mất tích rồi"
    cái tên so lúc này hình như đã trở thành nỗi ám ảnh của 3 chúng tôi , khi nghe tên so thì 2 thằng AB ( âm binh ) này mới tĩnh dậy . Thằng long hoảng sợ hõi
    "lúc nãy mày nói gì , thằng so mất tích hã"
    tôi lo lắng chỉ biết nói 1 chữ "ừ" mà trong lòng đang lo và hối hận đủ thứ việc . Tự trách bản thân tại sao lại kéo 3 thằng bạn mình vào chuyện này , tại sao lại đòi đến cái miếu đó làm gì , thằng so đi đâu , nếu nó có mệnh hệ gì chắc tôi không sống nỗi . thằng long lúc này mới nói rằng
    " chắc nó dậy trước mình rồi đi về trước rồi chẵng nên "
    tôi nghĩ nó nói cũng có lý tôi hạ lệnh như lần đầu được làm sếp
    " 2 tụi bây súc miệng rửa mặt đi 1 chút đi kiếm nó "
    còn tôi thì vội chạy xuống nhà xem xe đạp giày dép nó còn ở đó k nếu không còn thì chắc là nó về rồi , vừa suy nghĩ xog thì tôi chạy thục mạng xuống nhà , đúng như thằng long nói nó đã về trước những hối hận lúc này trước tôi suy nghĩ giờ đây đã thay đổi , thằng này thiệt tình anh em kĩu gì thế lúc gặp nạn thì bỏ mạng chạy 1 mình à đúng là súc vật mà . tôi vẫn còn hoài nghi không biết nó có về hay chưa , tôi chạy vào phòng khách hõi mẹ tôi
    " mẹ ơi sáng nay mẹ có thấy thằng so bạn con nó về không ạ "
    mẹ tôi đáp
    " thằng so là thằng nào mẹ chỉ biết thằng hãi với thằng long thôi "
    tôi hồi hộp hỏi tiếp
    " cái thằng da trắng trắng cao cao đó "
    mẹ tôi hình như tỏ ra bực tức trả lời
    " tối qua tao chỉ thấy thằng hải và thằng long vào nhà thôi không có thấy thằng so thằng só gì cả , còn mày nữa tối qa tụi bây giỡn um sùm ngoài đó sáng nay người ta lại mắng vốn tao đây nè . lớn rồi không có nhờ vã gì được chỉ toàn làm khổ cha mẹ , con với cái "
    tôi lúc đó như người mất hồn , chỉ đứng đơ ra đó mặc cho ai muốn làm gì làm . Lúc này thằng hãi thằng long đi xuống hõi về tin tức thằng hãi tôi đoán chắc được phần nào nó đã nge thấy mẹ tôi nói gì lúc nãy mà cho dù nó không nghe thấy thì tôi cũng chẳng giấu được tụi nó đánh nói hết cho tụi nó biết
    tôi nói giọng rụt rè không nói nên lời chỉ dám nói nhỏ
    " mẹ tao nói , tối qua không có nhìn thấy nó vào nhà "
    3 thằng đứng giữa nhà mà cứ như là người mất hồn khoản 5 phút sau mới láy lại chút bình tĩnh , riêng tôi thì biết chắc 1 điều lành ít dữ nhiều rồi , có người đầu tiên trong 4 đứa mất tích rồi , lần này chết chắc rồi , ba mẹ cũng chẳng cứu được mình , đành tự mình cứu mình , tôi liền chạy qua nhà bà nằm nằm kế góc sung 2 thằng bạn chỉ biết chạy theo mà không cần biết lý do vì sao . Đến được nhà bà năm tôi kể toàn bộ sự việc cho bà năm nghe chỉ mong bã giúp được phần nào tìm được thằng so thì có chết tôi cũng bằng lòng vì tôi là người làm liên lụy nó , bà năm nghe xong chỉ biết lắc đầu mà nói
    " trên đời này cái gì cũng có thể giỡn được nhưng đừng bao giờ giỡn với những người quá cố "
    tôi tỏ vẻ hồi hận chỉ biết 3 đứa chỉ biết quỳ xuống cầu xin bà năm giúp đỡ , vì bà năm có kinh nghiệm lâu năm trong việc xua đuổi tà ma . Nhưng thật sự cái giá tôi gây ra quả thật quá lớn khiến cho bà năm cũng phãi đau đầu mà suy nghĩ 1 tiếng sau bà năm chỉ phán
    "muốn tìm được thằng so bạn cháu thì tối nay đến đây . có thể ông phong và bà loan này muốn có 1 cái gì đó thì mới chịu thả bạn cháu ra "
    chỉ biết gật đầu tin vào bà lúc này bà năm là người cứu tinh vĩ đại của tôi , nhưng mà thằng long và thằng hãi đã đi cã đêm cũng phải về tôi biết chắc là tối nay không thể đến được vì tối qua đã náo loạn cã cái xóm nên đành hẹn lại vào ngày khác còn thằng so chỉ biết báo cho chính quyền địa phương để tìm kiếm mà thôi ....
    tối rồi ngủ nhé mai post tiếp phần 5
    Phần 5
    Trở về nha mà trong lòng lo lắng tôi biết , không chỉ mình tôi mà thằng long thằng hải cũng lo không kém , nghĩ lại thấy mình mọi khi tự xưng là hão huynh đệ của tụi nó mà khi thấy thằng so gặp chuyện mà mình bất lực chỉ biết ngồi nhìn như thế mình có phãi đã quá ít kỹ không . Còn thằng long nó phãi chịu áp lực từ gia đình thằng so vì nó là người rũ rê thằng so ra khỏi nhà vào cái tối đêm định mệnh đó . Tôi lưỡng lự suy nghĩ liệu có nên đem chuyện này nói ra cho ba mẹ biết hay không nếu làm như thế tôi có thể tìm lại thằng so hay không hay chỉ là gay ra thêm rắc rối , không cần ngần ngại tôi lại chạy 1 mạch qua nhà bà năm để tìm hĩu đúng lúc bà năm đang ngồi trước cửa tôi lại vui vẻ ần cần bắt chuyện như muốn moi xé 1 chút thông tin gì đó thêm về góc cây sung u ám này
    Tôi nói
    " bà năm cho con hõi sau cái chết của anh phong và chị loan thì căn nhà đó có ai dùng đến không , và tại sao chính quyền lại phải vỡ bỏ căn nhà đi vậy "
    bà năm liếc chằm chằm vào tôi rồi trả lời 1 cách cẩn trọng
    " cái này bà không biết chỉ biết sau khi vợ chồng thằng phong chết thì không lâu sau đó nhà bị vỡ đi thôi "
    cái tính nhiều chuyện trong tôi lại trổi dậy hõi tới tấp
    " vậy bà có biết lúc trước ai chỉ huy phá xập nhà anh phong không , bây giờ người đó ở đâu , cháu rất cần người đó để tìm thêm thông tin "
    bà năm lớn tiếng qoát tháo
    " mày có biết mày đang làm gì không , mày chơi với lửa mà không biết à "
    thấy bà năm có vẻ lo lắng lại chửi bới tôi như vậy đây là lần đầu tiên tôi thấy bà nỗi nóng với tôi , tôi biết chuyện nghiệm trọng nên đàng đi về nhà chứ nếu mà còn ở đây thế nào cũng ăn chổi vào đầu , thấy vẻ mặt tôi buồn rầu ra về chắc bà năm cũng đoán được phần nào là tôi đang lo lắng cho sự an nguy của thằng bạn thân nên cũng nói nhỏ với tôi rằng
    " khi nào chú mày rãnh thì kêu 2 thằng bạn chú mày lại đây , rồi bà nói cho nghe "
    nghe tin tui vừa mừng nhưng cũng có phần không yên tâm , nếu như sự việc diễn ra 1 lần nữa thì liệu trong 3 đứa tôi thằng nào sẽ mất tích nữa ? , chuyện gì sẽ đến nữa ? , nhưng nếu không tiếp tục thì thằng so có lẽ không trở về ......
    bất chấp nguy hiểm tôi gọi ngay cho thằng long và thằng hãi qua nhà mình và đến nhà bà năm để hỏi cho ra chuyện .
    " mày làm gì mà gọi tao dữ vậy " thằng long nói
    tôi đáp
    " có tin tức thằng so rồi mày đi theo tao qua nhà bà năm mau lên , ủa thằng hãi không qua sao "
    thằng long nói với giọng rụt rè
    " hình như nó bệnh rồi sốt cao lắm mày ơi lúc nãy tao qua nhà nó thì đã thấy nó nằm 1 con rồi , cơm nước không ăn , uống thuốc vẫn chưa hạ sốt hõi ba mé nó thì ba mẹ nó chỉ biết lắc đầu "
    tôi biết người thứ 2 trong nhóm sắp gặp nạn , nhưng lại bất lực nhìn thêm thằng hãi giở sống giở chết ... điều mà chúng tôi tin tưởng bây giờ chỉ có bà năm hàng xóm tôi . Vừa dứt suy nghĩ tôi chạy ngay qua nhà bà năm
    " bà năm ơi chúng cháu qua rồi mở cửa đi bà năm " tôi nói
    sau 1 hồi kêu cửa gần 10 phút thì bà năm mới ra mở cửa chúng tôi xông vào nhà như một tên cướp ngồi chờ đợi cái điều mà bà năm sắp nói ! không gian trong căn phòng nhỏ của bà hôm nay tự nhiên trở nên oi bức , mồ hôi của tôi và thằng long tuông như suối , có lẽ đang chờ đợi 1 thứ gì đó mà thôi mùi hôi chua từ chúng tôi bốc ra khiến cho căn phòng cằng trĩu nặng và u ám thêm . bỗng thằng long hõi nhỏ
    " bà ơi , nói đi có chuyện gì với bạn của con "
    bà năm chỉ lắc đầu rồi dẫn tôi ra ngôi miếu thắp nén nhan rồi lảm nhảm cái gì trong miệng mà chính tôi cũng không biết , nhưng tôi chỉ nghe bà nói 1 câu " tụi nó chỉ là con nít anh chị bỏ qua cho chúng nó đi rồi muốn cái gì cũng được " tôi biết chọc giận đến ma quỷ là chuyện không nên nhưng bằng mọi giá tôi tìm lại thằng bạn hảo huynh đệ của mình ! lúc này bà năm nói
    " rồi đó tụi bây về đi rồi từ từ thằng so về sau "
    tôi biết chỉ là lời nói an ủi để tôi và thằng long đừng gây ra thêm chuyện phiền phức , tôi đáp
    " vậy là được rồi hã bà , sao dễ vậy , còn thằng so khi nào nó về "
    bà năm nhăn mặt như có ý tránh câu hõi của tôi
    " thì mày cứ biết là 1 2 ngày nữa nó về tụi mày mà còn vào vào miếu này lần nữa thì tao không giúp tụi mày nữa đâu "
    tôi với thằng long trở về với niềm tin mà bà năm vừa cho chờ tin tốt lành của thằng so mong rằng nó sẽ trở về tôi nói nhỏ với thằng long
    " ê mày nếu 1 2 ngày nữa mà thằng so không về tao không bỏ qua đâu "
    thằng long ngạc nhiên nói
    " mày không bỏ qua vậy mày làm gì "
    tôi mạnh giọng khẳng định
    " nếu mà không bỏ qua tao sẽ tới ngôi miếu đó tìm cho ra mới thôi "
    thằng long giật mình
    " trời mày gan vậy , mày không sợ à "
    tôi như tâm trạng nặng nề chỉ biết nói
    " bình thường mình tự xưng là anh em tốt với nó bây giờ có chuyện không lẽ đứng nhìn à , nó không phải anh em của mày mà còn là anh em của tao nữa nếu mày sợ thì đừng đi "
    thằng long chỉ biết gật đầu nghe theo , lần đầu tiên tôi cảm thấy sợ hãi mà lại gan dạ đến như vậy , thôi thì chuyện đến đâu hay đến đó , trở về nhà thì thấy gia đình thằng so + công an địa phương đến nhà tìm tôi ..... tôi biết có chuyện chẳng lành rồi mọi chuyên chắc cũng nên nói ra hết nhưng trường hợp này tôi vô dụng vì người phải đứng ra chịu trách nhiệm là thằng long vì nó dẫn thằng so ra ngoài ....
    còn tiếp
    Phần 6
    thấy công an và nhìu người trong nhà tôi biết đó là ba mẹ thằng so đi kiếm con mình mà thôi nhưng lúc này thằng phải chịu trách nhiệm nhiều nhất là thằng long vì nó dẫn thằng so ra ngoài mà đến bây giờ vẫn chưa về , bước vào nhà mà không khí nặng nề , mọi anh mắt nhìn về phía tôi và thằng long khiến tôi với nó gộp thở như là mình vừa gây ra 1 việc gì đó mà không biết được hậu quả sẽ như thế nào , người phụ nữ trạc tuổi 40 lớn tiếng nói
    " con tao đâu tụi bây dẫn nó đi đâu tới giờ mà chưa về hã "
    à há thì ra bà này là mẹ của thằng so , nhưng mà tôi không dám lên tiếng có lẽ vì quá nhút nhát mọi việc diễn ra quá nhanh khiến tôi không kịp chuẩn bị tâm lý trước , lúc này thằng long trả lời
    " con không biết tối qua nó có đi chơi với con rồi tụi con ở lại nhà thằng tiến "
    og my god mày đốt nhà tao hã long thằng khốn nạn , bực tức không ngờ nó lại là người như thế tôi như bị nó đâm 1 phát sau lưng mà không hay , chỉ biết trả lời
    " dạ ... con không biết "
    lúc này tự dưng bật khóc , nhưng tôi đã cố kềm nén nước mắt vẫn cứ tuôn , có phải tôi quá yếu ớt ? mẹ tôi biết tôi đang hoảng loạn nên đã trả lời thay tôi
    " chị bình tĩnh đi , tối qua cháu so thật sự không đến nhà chúng tôi , con chúng tôi không biết gì cả chị đừng có qoát tháo nó như vậy chứ "
    đúng rồi đánh chó phải nhìn mặt chủ nhà mà , lúc này tôi không biết bà ta lo quá nên hóa khùng hóa điên hay vì bực mình vì con trai mình đi suốt 2 đêm liền mà không về nhà , mẹ tôi nói tiếp
    " chị cứ về trước đi tôi cũng đã báo công an khu vực gần nhà để tìm cháu so rồi có tin tức tôi sẽ gọi cho chị ngay "
    mọi chuyện tạm thời như đã êm đẹp được phần nào chỉ cầu mong cho 1 2 ngày sau thằng so về thì mọi chuyện coi như kết thúc từ đây !! nhưng nôn nóng muốn sớm tìm thằng so trở về tôi lại lén lút ra khỏi nhà và tìm tới ngôi miếu , lần này không còn là 4 người như lúc trước mà chỉ còn lại 1 mình tôi , tôi không muốn ai liên lụy nữa nên đành liều cái mạng này . 12h đêm tôi bước đến cái miếu nhìn lên góc sung như ngày trước sao hôm nay không gian yên tĩnh hơn mọi khi ... bước vào trong ngôi nhà lúc trước của anh phong bị ng` ta phá vỡ tôi phát hiện ra những thứ mà tôi không nên thấy , cảnh tượng kinh hoàng khi trên cây rớt xuống những trái sung nhưng không phải bình thường mà là mắt người , thân cây thì chảy toàn máu xuống hoảng loạn chân tay chỉ biết bủn run mà lùi đi ra nhưng không được , tôi ước gì có thể quên đi chính mình .... nổi sợ hãi lên đến đỉnh điểm chỉ biết bò lết ra nhưng càng bò thì tôi lại càng đau ở chân như đang có ăn cắn vào chân mình vậy ... lúc này thằng long bỗng xuất hiện , trời ơi cảm ơn chúa ít ra thì nó vẫn còn có tình có nghĩa nó hõi
    " mày làm gì ở đây tao chạy kiếm mày nãy giờ "
    tôi run sợ mà nói
    " mày .... mày .... sao không về .. lại đây ... làm ... gì "
    nó đáp mà giọng bình thản lắm
    " tất nhiên tìm thằng so rồi "
    tôi bỏ qua những chuyện mà nó đâm sau lưng tôi lúc sáng vì trong tình trạng này tôi cần nó hơn là bà năm hàng xóm nhiều , không ngờ chỉ sau 1 lần thấy ma mà nó lại gan dạ như vậy
    " mày ở dưới canh chừng tao lên trên cây coi " thằng long nói
    tâm thần hoảng loạn chỉ biết gật đầu nghe theo nó nói mọi việc đứng phía dưới canh mà nhìn xung qoanh 1 màu đen tối chỉ có cái đèn nhỏ trong cái miếu nhỏ kế góc cây sung là được chiếu sáng , 1 màu đen tối tĩnh mịch tôi vội trấn an mình " bình tĩnh , bình tĩnh nhà bà năm gần đây nếu có gì thì chạy qua đó " thì bỗng thằng long la lên
    " tao thấy rồi thằng so nó nằm ở đây nà mày ơi "
    mừng rỡ như vừa tìm thấy vàng tôi như quên đi hết nỗi sợ hãi
    "đâu nó đâu đem nó xuống đây"
    tìm được thằng so tôi cõng nó chạy thục mạng về nhà kéo cửa lại thì mới biết nãy giờ chạy chỉ có mình tôi , thằng long cũng chưa bao giờ đến đó , và thằng so cũng chẵng hề nằm trên cây , những gì nãy giờ mà tôi đang cõng chạy thục mạng chỉ là tấm hình chỉ anh phong mà thôi ......
    còn tiếp ....
    Phần 7
    Hoảng hồn vì tất cã nãy giờ chỉ là ảo tưởng tôi như vừa tĩnh dậy sau một cơn ác mộng dài mà không có hồi kết thúc , mồ hôi tôi đổ ra như tắm không dám nhìn vào bức anh mà tôi cõng trên lưng nãy giờ chỉ muốn thét lên 1 tiếng cho thật to nhưng không dám , sợ rằng sẽ bị như thằng so bắt đi mất tích . Mọi trách nhiệm bây giờ có lẽ như điều dồn về phía tôi áp lực quá lớn , lại rất căng thẳng tôi chỉ là 1 đứa con nít 15 tuổi vừa được xem là thanh thiếu niên nhưng phải chịu những áp lực như thế này thì .... ( chắc bạn đọc cũng biết ) . Tối ngất đi ngay sau đó có lẽ vì quá sợ hãi cũng có lẽ vì chạy mệt . Trong giấc mơ tôi thấy người phụ nữ và người đàn ông ngồi ở góc sung ( chú cuội hằng nga cũng đến thế là cùng ) ánh mắt đỏ hoe nhìn thẳng vào tôi và nói 1 trong 4 đứa phải có người chết hoặc người mất tích thì mọi việc mới được kết thúc . Tĩnh dậy đã thấy ba mẹ đang ngồi cạnh tôi , nhưng mà trong đầu vẫn còn câu nói lúc nãy tôi biết người lớn chẳng giúp được gì nên chỉ biết im lặng rồi cười cho qua chuyện , tôi vốn là con trai út trong nhà nên được ba mẹ lo lắng và quan tâm nhất , lần đó cũng là lần đầu tôi thấy mẹ tôi rơi lệ vì đứa con hư đốn đã gây ra không ít phiền phức mà cái giá của nó phải trả là 1 mạng người . tôi bật dậy nói
    " sao mẹ lại khóc , con làm gì sai sao "
    mẹ tôi rưng rưng nước mắt nói
    " dạo này thấy con lạ lắm cứ đi sớm về khuya mà mỗi lần về là như người mất hồn có chuyện gì con nói cho ba mẹ nghe đi "
    lòng nhoi nhói nhưng không muốn ba mẹ vì mình mà gặp chuyện không may nên tôi đã vờ đi
    " con đi kiếm thằng so đó mà không có gì đâu "
    mẹ tôi cười rồi nói
    " chuyện đó của công an , con đừng có xen vào cứ yên tâm ngủ đi ngày mai mọi chuyện sẽ đâu vào đó hết"
    nói xong mẹ tôi hôn nhẹ vào trán tôi rồi dỗ tôi như 1 đứa con nít lên ba vậy , thấy vậy cũng nhẹ cả người bớt đi phần lo sợ nào đó , tối đêm đó cũng là đêm đầu tiên tôi yên giấc sau những chuyện xãy ra ....
    trời vừa hừng sáng tôi đã chạy ra góc cây sung thắp nhan trong đầu luôn nghĩ nếu như phải hy sinh 1 người để cứu sống 3 người thì mình sẽ hy sinh , nhưng tôi không đủ can đảm để đối diện với cái chết , tôi chưa chuẩn bị tinh thần , cái gì cũng chưa hết nên chỉ biết thắp nhan rồi đi về , cũng trong ngày hôm đó ngày định mệnh , công an địa phương tìm được thằng so nhưng trong trạng thái hôn mê vì thiếu ăn uống 2 3 ngày liền ! tôi nghĩ có lẽ cái trò chơi định mệnh của ông phong bày ra sắp có hồi kết , cứ tưởng mọi việc êm đẹp khi thằng so trở về mọi thứ sẽ kết thúc tôi sẽ cho câu chuyện này nằm trong quên lãng của ký ức nó như cơn ác mộng dài mà hồi kết của nó kết thúc bằng 1 mạng người .... ! chỉ mong thằng so mau chóng khỏe lại rồi 3 chúng tôi ( lúc trước là 4 nhưng bây giờ thì đã khác ) lại có thể cùng nhau đi chơi nét sáng đêm , cùng nhau vào trường quậy phá , cùng nhau cúp học . Tôi cũng đi qua nhà thằng so xem nó như thế nào rồi ghé qua nhà thằng hãi phút hãi hùng diễn ra cũng từ đây , khi đến nhà thằng hãi mọi việc như có vẻ tốt đẹp tôi vào nhà nó ân cần lễ phép thưa ba mẹ nó rồi vào trong phòng thăm nó , tôi nói
    " hãi hãi tìm được thằng so rồi mày ơi "
    không thấy nó trả lời tôi gọi tiếp
    " we , mày ngủ hã , tao qua thăm mày nè , weeee , đừng có nói mày sốt cao quá rồi điếc luôn nha "
    thấy bất thường tôi gọi cho ba mẹ nó vào , nhưng mọi việc cũng không khá gì mấy đành phải đưa nó đi bệnh viện , nhưng quá trễ máu cứ từ trong miệng , lỗ tai , mắt chảy ra nó chết như bị 1 cái gì đó ám láy , 1 cái chết tức tưởi đau đớn mà tôi không dám nhìn chỉ biết khi đưa nó đi bệnh viện thì thấy tấm hình của anh phong chụp năm nào đã nằm trong túi áo sơ mi mà nó thích mặt hằng ngày ... tôi biết người mà phải hy sinh là nó !!
    còn tiếp
    Phần 8
    trò chơi kết thúc và cái giá phải trá quá đắt , tôi đã mất đi thằng bạn thân nhất , lúc mọi chuyện đã xãy ra rồi thì tôi mới biết ân hận , ân hận vì đã kéo nó vào chuyện này . Nhưng cũng từ đó đã cho tôi 1 bài học nhớ đời trong cõi u mê ( tâm linh ) còn có những chuyện mà con người chúng ta vẫn chưa hiểu hết được . Nên đừng vôi phán xét cõi âm là không có thật và cũng đừng vội xem thường người chết mà liều mình chơi những trò chơi ma qoái như cầu cơ , ma lon ..vv ! vì cái giá của nó phải trả có thể là bằng chính sinh mạng của mình hoặc người khác .
    khi mọi chuyện kết thúc gia đình của tôi không ở đó nữa mà sẽ dọn đến 1 nơi khác bắt đầu 1 cuộc sống mới bạn bè mới , trước lúc tôi đi có thấy mấy ông thợ đem máy cưa đến cưa cái cây sung đi , có lẽ có người muốn xây nhà nên cưa đi thôi cũng chẳng có gì là lạ nhưng họ không biết đang làm gì và sắp đối mặt với cái gì xãy ra mà thôi ! nếu như họ được cảnh báo có lẽ sẽ không dám dụng đến cái cây sung đó còn mọi việc như thế nào thì tôi không rõ vì sau đó tôi đã dọn đi nơi khác bắt đầu 1 cuộc sống mới !!!
    thời gian ở nơi mới dường như đã làm cho tôi quên hết chuyện quá khứ ở cái xóm vườn ổi Q11 P11 . Nhưng nếu như để tôi trở thành tác giả của những quyển truyện ma được phát hành hay là người kể truyện ma qua các audio như ông Nguyễn Ngọc Ngạn thì tôi sẽ viết lại thế giới tâm linh hoàn toàn không tồn tại để không có những người mê tín , để không có kẻ xấu lợi dụng Tâm linh,Tín ngưỡng hay Mê tín để trục lợi cho bản thân mình mà quên đi sự an nguy của người khác
     
  18. anna_ho

    anna_ho New Member

    Tham gia ngày:
    21/9/10
    Bài viết:
    307
    Đã được thích:
    1
    Điểm thành tích:
    0
    Một buổi sáng sớm 1 người phụ nữ dắt 1 cô gái mặt mũi ngây dại đến gõ cửa nhà bà ngoại tôi. Nhìn sắc mặt ngây dại nhưng vẫn nhơn nhơn của cô gái thì ai cũng bảo là nó bị điên rồi, cho vào nhà thương điên kia đi. Nhưng chỉ có người phụ nữ kia - Mẹ của cô gái hiểu rõ là con bà ta bị ma nhập. Bởi theo lời bà ta kể thì cứ thỉnh thoảng con ma kia lại mượn lời của cô gái và luôn mồm nói muốn lấy cô làm vợ. Bà đã chữa trị nhiểu nơi nhưng chỉ được lúc tức thời, còn về nhà đâu lại hoàn đấy. Mẹ tôi mở của cho 2 mẹ con người kia vào trong nhà. Người con gái mặt còn nhơn nhơn nằng nặc đòi mẹ dẫn về, vừa bước qua cửa để vào nhà bà tôi thì mặt chuyển sắc không dám nói năng mà khuôn mặt cũng không còn vẻ ngây dại nữa, cô ta ngồi im không nói không dằng, không còn có biểu hiện điên loạn hò hét nữa. Bà tôi cứ để 2 mẹ con họ ngồi đấy, bà đi đánh răng rửa mạt xong, pha ấm trà rồi mời mẹ con họ uống. Người con gái lễ phép cầm cốc trà lên uống. Vừa uống xong thì chân tay cô gái co quắp lại và quỳ xuống than khóc:
    "Con lạy thầy, thầy tha cho con. Con chỉ là bộ đội chết ở cây đa gần nhà Hoa (tên cô gái) con thương Hoa nên muốn lấy Hoa làm vợ chứ con đâu có muốn làm Hoa điên. Nhưng vì con mụ này (hắn chỉ vào mặt mẹ cô gái) lại mời thầy bà về bắt con nên con điên con quyết làm Hoa điên để bắt Hoa làm Vợ con. Thầy thương con..."

    Hóa ra à sau này tôi mới biết là trong cốc nước trà bà tôi đưa cho cô gái đã được bà dùng Trú quyết trong đó (Trú đó là Trú trói ma) đồng thời bàn chân phải của bà luôn di trên sàn nhà như kiểu viết chữ gì đó để khoán tà ma. Bà tôi chậm dãi uống cốc trà và bảo với anh bộ đội kia :

    - Ngươi chết kiểu gì?
    - Con chết bom trong 1 trân càn của địch
    -Thế ngươi có định đi đầu thai không?
    - Con không thích đi đầu thai, con muốn sống với Hoa. Anh bộ đội trả lời.
    - 2 ngươi 1 trần 1 âm mà lại còn đòi lấy nhau thì là loạn Lẽ Trời. Không những Trời người không dung mà người còn bị đánh tan hồn vía vĩnh viễn không được nhìn thấy áng mặt trời ở dưới ngục A tỳ thôi. Ngươi xem nếu ngươi yêu Hoa thì lỡ để cô ta chết cùng ngươi à, hay để cô ta ngớ ngẩn thế này mãi. Người cúng có gia đình người thân. Gia đình người đau khổ thế nào khi ngươi mất đi thì Mẹ Hoa, gia đình cô ta cũng vậy.
    Người bộ độ cúi đầu lặng yên. Bà tôi dần không di chân phải nữa, người cô gái không còn bị co quắp nữa và tay chân được thoái mái hơn. Cô gái khóc, giọt nước mắt của anh bộ đội. Hắn đã thấu hiểu và không còn muốn cái ước vọng lấy Hoa làm vợ nữa. Nhưng hắn đòi làm cho hắn 1 mâm cỗ, 1 hình nhân nữ giống Hoa, tiền bạc, thuyền để hắn còn đi đầu thai chịu tội. Mẹ cô gái ghi hết những lời hắn yêu cầu. Cuối cùng bà tôi nói với hắn rằng : "Ngươi đã hiểu ra là tốt, nhưng đã hứa buông tha là phải buông tha. Người nhà Hoa sẽ làm theo đúng thỉnh cẩu của nhà người để cho ngươi mau đi đầu thai chịu tội. Còn nếu mà ngoan cố lừa gạt thì lúc đấy ta dùng Phép trục hồn ngươi ra khỏi người Hoa để ngươi mãi không được siêu sinh. Ngươi nhớ đấy."

    Và rồi bà tôi thi 3 nén hương trước mặt cô gái, cô ta giật mình và chạy tới ôm bà mẹ khóc nức nở sợ hãi. Người bộ đội đã thoát mệnh thể khỏi người cô
    Bà tôi kéo mẹ cô gái vào phòng trong nhà, đưa cho bà ta 5 đạo Dấu (Bùa của Đức Thánh Trần) và dặn là đeo trước cửa nhà 2 lá, cô gái 2 lá, 1 lá đốt cho cô gái uống. Bà tôi dặn rõ ràng như vậy bởi sợ rằng con ma kia bội tín.

    Khoảng 1 tháng sau, 2 mẹ con cô gái đến nhà bà tôi tạ lễ bởi cô gái đã bình ổn. Nét mặt cô rạng rỡ hơn sau 3 năm ngây dại.

    Sau này khi tôi đã được 8 tuổi bà đã không còn theo cái Nghiệp Bắt ma nữa bởi vì bắt nhiều quá nên Quỷ ma nó oán và nó luôn theo để báo thù con cái cháu chắt của Bà ngoại tôi. Và Mẹ tôi cũng đã bị 1 lần ma nhập báo thù. Và sau lần chữa cho Mẹ tôi thì bà đã quỳ trước Điện tiền xin không theo nghiệp bắt ma nữa.

    Và câu chuyện Quỷ nhập tràng của bà như sau : Ở 1 nhà nọ, người Vợ bị ốm đã lâu mà không thấy thuyên giảm. Người chồng hàng ngày vẫn bán hàng nước để nuôi vợ và kiếm kế sinh nhai. Có 1 lần người vợ đột nhiên qua đời, người chồng đau khổ lắm mới để đến sáng hôm sau thì Niệm. Không ngờ 4 tiếng sau khi tắt thở, người Vợ đột nhiên bừng tỉnh và khỏe hơn bao giờ hết. Ăn bao nhiêu cũng không thấy no. Người Chồng thấy Vợ sống lại thì mừng lắm và ông còn mừng hơn nữa khi bệnh tình của Vợ cũng khỏi luôn. Nhưng chỉ có 1 điều là Vợ ông từ lúc sống lại cả ngày chỉ ở trong phòng, ăn xong rồi trùm chăn mà rất sợ ánh sáng. Ông cũng thấy lạ nhưng nghĩ là chắc Vợ mới khỏi bệnh nên mệt. Thấm thoát đã được 3 tháng trôi qua, người Vợ giỡ đã bớt sợ ánh sáng hơn và sắc mặt trở nên sạm đen hơn nhưng đặc biệt là rất khỏe.

    Một buổi sáng nọ, có 1 ông già dáng vẻ hành khất đến quán nước của người Chồng uống nước (Đó là thầy của bà ngoại tôi). Cụ già này sắc mặt hồng hào nhưng bàn tay trái thì bị tật nên hơi khó cầm các thứ. Cụ ngồi lại nơi quán hàng nước của người Chồng và nhâm nhi chén trà chát. Thỉnh thoảng lại thấy người Chồng chạy vào trong phòng rồi lại chạy ra, rất tất bật như chăm con thơ vậy. Cụ già cất lời :

    - Ta thấy Bác vất vả quá nhỉ, nhà có người ốm à hay phải chăm sóc bà đẻ vậy.
    - Dạ, không ạ. Nhà cháu đấy ạ. Nhà cháu vừa mới khỏi bệnh nên ăn nhiều lắm mà lạ là ăn không biết no a. Người Chồng vui vẻ đáp lời.

    Cụ già ngồi đó nhâm nhi mẩu ô mai mặn và đang định bước đi thì bất thần cụ nhìn thấy cái bát mà người Chồng mang ra rửa sau khi cho Vợ ăn. 1 vết xước dài đen ngòm hằn trên bát. Vết đen này chắn chỉ nhãn quang như cụ mới nhìn thấy được. Cụ giật mình và tim đập mạnh, trong đầu cụ hiện lên 3 chữ QUỶ NHẬP TRÀNG. Cụ ngồi lại nơi quán nước để đợi người Chồng ra tính tiền. Cụ lân la hỏi chuyện:

    - Này Bác, cho tôi hỏi là bác gái nhà mình bệnh gì vậy mà ăn khỏe thế?
    - Cụ ơi, nhà con khỏi rồi cụ ạ. Cũng may mắn lắm cơ, nhờ Trời nhờ Phât mà hóa rủi thành may. 3 tháng trước con tưởng là mất nhà con rồi cơ cụ ạ thế mà nhà con sống lại mà lại mạnh khoe mới mừng chứ cụ ạ!
    - Được 3 tháng rồi cơ à? Cụ già lộ vẻ lo sợ
    - Vâng, được tròn 3 tháng rồi cụ ạ! Con giờ chỉ chăm sóc nhà con thôi cũng thấy vui. Người Chồng đáp lời trong sự vui mừng khôn tả.

    Kinh Nghiệm và lòng nhân hậu của người Thầy đã thôi thúc cụ già phải cứu anh Chồng và cả gia đình họ hàng anh ta. Nhưng giờ cứu như thế nào đây khi mà con Quỷ Nhập Tràng kia đã được 3 tháng rồi. Gờ nó tinh ranh và ma quái hơn nhiều.

    Xin cho tôi ngừng chuyện để giải thích QUỶ NHẬP TRÀNG là gì? Quỷ Nhập Tràng là cụm từ mà trong giới phù thủy bắt ma gọi là hiện tượng Khi 1 người mất đi thì hồn người đó sẽ bị 2 ông quỷ sai(Chiêu Hồn Sứ) dẫn đi chịu tội. Nhưng trong cái khoảnh khắc đó thì có 1 hồn ma khác lại nhẩy vào chiếm cái thể xác kia khi mà cái xác đó vẫn còn hơi ấm và sự sống( như kiểu sống ký sinh). Nhưng tai hại là do mượn xác nên ko thể hòa nhập ngay với cái xác kia được mà phải mất đúng 3 tháng 10 ngày mới hoàn toàn điều khiển được cái xác mượn kia. Chỉ có điều là Quỷ Nhập Tràng rất sợ ánh sáng, ăn rất khỏe và không biết no. Tai hại hơn là sau 3 tháng 10 ngày hắn sẽ đi tìm bằng hết họ hàng của cái xác mượn kia để ăn thịt.

    Trở lại với câu chuyện của người Chồng. Sau 1 hồi suy nghĩ khá lâu, cụ già kéo người Chồng ra 1 chỗ cách xa nhà của anh ta rồi mới nói hết những cái mà cụ nhin thấy về gia cảnh hiện tại của anh. Anh thanh niên lạc quan cười bảo : Cụ ơi nhà con con biết, nhà con không bị Quỷ Nhập Tràng đâu.

    - Thế anh có thấy dạo này gà vịt hay lợn trong nhà anh bị mất con nào không?
    - Cụ nói con mới nhớ, gần đấy con nuôi 2 con lợn định đem bán thì hôm nọ mất 1 con, chả hiểu là bị ai bắt mà vào chuồng chỉ thấy 1 vũng máu. Còn gà thì mất nhiều cụ ạ, con nghĩ chắc mấy đứa trẻ quanh xóm nó bắt chơi.
    - Không đơn giản như anh nghĩ đâu. Đấy là Quỷ Nhập tràng nó ăn đấy. Bởi vì đến tầm 3 tháng là nó đã cứng lắm rồi, giờ nó thích máu tươi hơn. Anh phải nghe tôi để cứu anh và cả dòng họ anh nữa. Anh phải làm theo tôi thì mới mong thoát tai kiếp này.
    - Vaaang, cụ dạy co... Người Chồng đã bắt đầu run sợ thật sự.
    - Giờ nó rất tinh ranh, không biết chừng giờ nó đã biết tôi gặp anh để bày trò bắt nó nên nó coi chừng đấy. Bởi nó đọc được suy nghĩ của anh. Giờ anh về là nó bắt anh nó cắn xé đấy. Chúng ta phải thu bát nó ngay đêm nay. Giờ anh làm đúng như tôi nhé, nếu không là cả tôi và anh cung không thoát nổi nó đâu. Ỏ đấy có 7 lá bùa Thái Thượng Lão Quân. Giờ anh kiếm cho tôi 1 con gà sông và 7 cái bát sành. Anh dán 7 cái dấu này vào lòng 7 cái bát sành. Anh mang con gà và 7 cái bát đã dán dấu trèo lên mái nhà anh, chỗ có phòng ngủ mà con Quỷ Nhập Tràng ở, ném con gà xuống trước, đợi cho nó ăn xong con gà thì lần lượt ném 7 cái bát xuống. Tôi sẽ ở ngoài Trấn Huyệt hộ anh. Ânh đi làm ngay đi.

    Người Chồng đi làm đúng theo lời cụ già dặn. Anh nhẹ nhàng trèo lên nóc nhà, lấy miếng ngói đỏ ra và ném con gà xuống. Con Quỷ nhào ra nhai ngấu nghiến con gà trong thèm khát, người Chông quay mặt đi ghê sợ. Rồi khi lần lượt từng cái bát sứ chiu vào bụng con Quỷ Nhập Tràng, đến cai bát thứ 7 thì nó lăn ra, 1 mùi hôi thối của cái xác người Vợ 3 tháng bốc lên nồng nặc. Cụ già vẫn ở ngoài Trấn huyệt. Cụ thấy 1 luồng khí xanh bay qua rồi vụt chạy thẳng vào tít xa mà không thấy quay trở lại. Sang hôm sau, người Chồng an táng vợ.
     
  19. anna_ho

    anna_ho New Member

    Tham gia ngày:
    21/9/10
    Bài viết:
    307
    Đã được thích:
    1
    Điểm thành tích:
    0
    anna cực sợ ma nhưng thích mấy chuyện này.kênh dicovery đã nói:"bạn ko tin ma nhưng bạn phải tin quỷ"
    hôm sau là những câu chuyện về đầu thai.các bạn có tin là đầu thai ko?anna nghĩ là có mặc dù anna là người thiên chúa giáo...
     
  20. anna_ho

    anna_ho New Member

    Tham gia ngày:
    21/9/10
    Bài viết:
    307
    Đã được thích:
    1
    Điểm thành tích:
    0
    người ta nói: khi đi đầu thai thì phải ăn cháo lú để quên đi quá khứ,quên đi tất cả của kiếp trước,nó giống như việc tẩy não vậy.có những đứa bé vẫn nhớ chuyện kiếp trước là do chưa được ăn cháo lú hoặc quên ăn.số lượng người nhớ kiếp trước mình là ai và ở đâu là rất hiếm.anna cống hiên vài chuyện đầu thai nhe.tuy đầu thai ko rùng rợn bằng chuyện ma nhưng được cái hơi bị hay.