Đối tác - Liên kết

Thơ Hồ Xuân Hương prooooooooooooooooooo

Thảo luận trong 'Truyện - Thơ - Văn' bắt đầu bởi bằng_lăng_tím, 3/4/11.

  1. bằng_lăng_tím

    bằng_lăng_tím New Member

    Tham gia ngày:
    22/12/10
    Bài viết:
    1,750
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Bánh Vẽ
    by Chế Lan Viên

    Chưa cần cầm lên nếm, anh đã biết là bánh vẽ
    Thế nhưng anh vẫn ngồi vào bàn cùng bè bạn
    Cầm lên nhấm nháp.
    Chả là nếu anh từ chối
    Chúng sẽ bảo anh phá rối
    Ðêm vui
    Bảo anh không còn có khả năng nhai
    Và đưa anh từ nay ra khỏi tiệc...
    Thế thì đâu còn dịp nhai thứ thiệt?
    Rốt cuộc anh lại ngồi vào bàn
    Như không có gì xảy ra hết
    Và những người khác thấy anh ngồi,
    Họ cũng ngồi thôi
    Nhai ngồm ngoàm...


    Tháng 8 năm 1991
     
  2. bằng_lăng_tím

    bằng_lăng_tím New Member

    Tham gia ngày:
    22/12/10
    Bài viết:
    1,750
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Cành đào Nguyễn Huệ
    by Chế Lan Viên

    Hẳn nhớ Thăng Long,hẳn nhớ đào?
    Mai vàng xứ Huế có khuây đâu?
    Đào phi theo ngựa về cung nhé!
    Nở cạnh đài gương sắc chiến bào.
     
  3. bằng_lăng_tím

    bằng_lăng_tím New Member

    Tham gia ngày:
    22/12/10
    Bài viết:
    1,750
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Chơi
    by Chế Lan Viên

    Ở đâu chơi chiến tranh,chơi cờ,chời cờ người,chơi cờ giết người...
    Chơi những cuộc giết người cắm cờ,
    Chơi bi,chơi bi-a,chơi bi kịch,bi thảm ...
    Chơi phong cảnh,chơi non bộ,chơi làm bộ...
    Ở đây chơi chữ
    Đem chữ ra mà chơi
    Chữ trá hình-đang là ta nó,hoá ra mình
    Chữ đa nghĩa-ở bên bờ vô nghĩa
    Để (1)trò chơi ấy
    Những kẻ đã sống thật,đem đời mình thật
    Ra mà chơi trong chữ
    Đầu chơi,sau thật
    Vờ khóc cho thiên hạ khóc
    Hoá ta mình là người đau nhất
    Chơi cười,để cho thiên hạ cười
    Thiên hạ chả thèm cười
    Mình bày trò nên cứ phải cười liên thiêng,liên tiếp,liên hồi...
    Không thể ngừng chơi.




    Chú thích:
    (1)Bài này không nằm trong Di Cảo đã phát hành mà lấy từ trong "Văn học và dư luận" số tháng 8 năm 1991,NXB Văn Nghệ,thành phố Hồ Chí Minh (NBT)
     
  4. bằng_lăng_tím

    bằng_lăng_tím New Member

    Tham gia ngày:
    22/12/10
    Bài viết:
    1,750
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Canh cá tràu
    by Chế Lan Viên

    Canh cá tràu mẹ thường hay nấu khế
    Khế trong vườn thêm một tý rau thơm
    Ừ,thế đó mà một đời xa cách mẹ
    Ba mươi năm trở lại nhà,nước mắt xuống mâm cơm!
     
  5. bằng_lăng_tím

    bằng_lăng_tím New Member

    Tham gia ngày:
    22/12/10
    Bài viết:
    1,750
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Cháo vịt
    by Chế Lan Viên

    Vịt gầy chưa đầy cân
    Làm thịt ngày dân đói
    Bữa ăn không tiếng nói
    Cả nhà im mà ăn.
     
  6. bằng_lăng_tím

    bằng_lăng_tím New Member

    Tham gia ngày:
    22/12/10
    Bài viết:
    1,750
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Xuân
    by Chế Lan Viên

    Tôi có chờ đâu, có đợi đâu
    Đem chi xuân lại gợi thêm sầu ?
    -- Với tôi, tất cả như vô nghĩa
    Tất cả không ngoài nghĩa khổ đau !

    Ai đâu trở lại mùa thu trước
    Nhặt lấy cho tôi những lá vàng ?
    Với của hoa tươi, muôn cánh rã,
    Về đây đem chắn nẻo xuân sang !


    Ai biết hồn tôi say mộng ảo
    Ý thu góp lại cản tình xuân ?
    Có một người nghèo không biết tết
    Mang lì chiếc áo độ thu tàn !


    Có đứa trẻ thơ không biết khóc
    Vô tình bỗng nổi tiếng cười ran !


    Chao ôi ! mong nhớ ! Ôi mong nhớ !
    Một cánh chim thu lạc cuối ngàn.
     
  7. bằng_lăng_tím

    bằng_lăng_tím New Member

    Tham gia ngày:
    22/12/10
    Bài viết:
    1,750
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Trưa Đơn Giản
    by Chế Lan Viên

    Trưa quanh vườn. Và võng gió an lành
    Ngang phòng trưa, ru hồn nhẹ cây xanh.

    Trưa quanh gốc. Và mộng hiền của bóng
    Bỗng run theo... lá... run theo... nhịp võng
    Trưa lên trời. Và xanh thẳm bầu trời,
    Bỗng mê ly, nằm thấy, trắng, mây trôi...

    Trưa! Một ít trưa, lạc vào lăng tẩm,
    Nhập làm hồn những tượng xưa u thảm.

    Trưa theo tàu, bước xuống những sân ga
    Dựng buồn lên xa gửi đến Muôn Xa.
    Đây trưa hiện hình trong căn trường nhỏ
    Đưa tay lên thoa những hàng kính vỡ.

    Trưa gọi kêu, nâng ngực gió lên trời:
    Bên vú trái tròn, lá bỗng run môi.
    Tiếng ai ca, buồn theo song cửa sổ:
    - "Nâng không gian trưa đặt giữa lòng ngườị"


    (Người Mới)
     
  8. bằng_lăng_tím

    bằng_lăng_tím New Member

    Tham gia ngày:
    22/12/10
    Bài viết:
    1,750
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Thu
    by Chế Lan Viên

    Chao ôi! Thu đã tới rồi sao?
    Thu trước vừa qua mới độ nào!
    Mới độ nào đây, hoa rạn vỡ,
    Nắng hồng choàng ấp dãy bàng cao.

    Cũng mới độ nào trong gió lộng,
    Nến lau bừng sáng núi lau xanh.
    Bướm vàng nhẹ nhẹ bay ngang bóng
    Những khóm tre cao rũ trước thành.

    Thu đến đây! Chừ, mới nói răng?
    Chừ đây, buồn giận biết sao ngăn?
    Tìm cho những cánh hoa đang rụng,
    Tôi kiếm trong hoa chút sắc tàn!

    Trời ơi! Chán Nản đương vây phủ.
    Ý tưởng hồn tôi giữa cõi Tang!


    (Điêu tàn)
     
  9. bằng_lăng_tím

    bằng_lăng_tím New Member

    Tham gia ngày:
    22/12/10
    Bài viết:
    1,750
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Ngủ trong sao
    by Chế Lan Viên

    Ta để xiêm lên mây, rồi nhẹ bước
    Xuống dòng Ngân lòa chói ánh hào quang
    Sao tán loạn đua bơi trên mặt nước,
    Tiếng lao xao dội thấu đến cung Hằng


    Rồi trần truồng, ta nằm trên điện ngọc,
    Hai tay cuồng vơ níu áo muôn tiên
    Đầu gối lên hàng Thất tinh vừa mọc
    Hồn giạt trôi về đến nước non Chiêm


    Ta gặp Nàng trên một vì sao nhỏ
    Ta hôn Nàng trong bóng núi mây cao
    Ta ôm Nàng trong những nguồn trăng đổ
    Ta ghì Nàng trong những suối trăng sao


    Nàng không nói, không cười, không than thở
    Theo ta về sao Đẩu ở chân trời
    Trên má ta lệ Nàng đâu bỗng nhỏ
    Ôm má ta, Nàng sẽ bảo đôi lời.


    Nhưng mà trăng ! nhưng mà sao ! nhưng mà gió !
    Ồn ào lên, tán loạn chạy quanh ta
    Phút hỗn độn qua rồi. Trời ! Đau khổ !
    Bóng Chiêm nương dần khuất dưới sương sa.


    Đêm hôm nay ngồi đây trên bờ bể
    Ta lặng đếm thử bao nhiêu thế kỷ
    Đã trôi trong một phút vội vàng qua
    Ta lắng nghe những thế giới bao la
    Tụ họp lại trong lòng muôn hột cát,
    Dòng tư tưởng lần trôi trong Lầm Lạc
    Hồn say sưa vào khắp cõi Trời Mơ,
    Ai kêu ta trong cùng thẳm Hư Vô ?
    Ai réo gọi trong muôn sao, chới với ?
    -- Nàng, nàng, nàng, thôi chính nàng đương mong đợi.
     
  10. bằng_lăng_tím

    bằng_lăng_tím New Member

    Tham gia ngày:
    22/12/10
    Bài viết:
    1,750
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Chùm Nhỏ Thơ Yêu
    by Chế Lan Viên

    Anh cách em như đất liền xa cách bể
    Nửa đêm sâu nằm lắng sóng phương em
    Em thân thuộc sao thành xa lạ thế
    Sắp gặp em rồi, sóng lại đẩy xa thêm

    Anh không ngủ. Phải vì em đang nhớ
    Một trời sao rực cháy giữa đôi ta
    Em nhắm mắt cho lòng anh lộng gió
    Cho trời sao yên rụng một đêm hoa.
     
  11. bằng_lăng_tím

    bằng_lăng_tím New Member

    Tham gia ngày:
    22/12/10
    Bài viết:
    1,750
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Côn Sơn
    by Chế Lan Viên

    Côn Sơn thơm mùi hoa dại
    Thơm từ thời Nguyễn Trãi đến thời ta
    Giữa trưa vắng trắng ngời chân núi
    Như oan khiên lọc rồi nay đã kết thành hoa
     
  12. bằng_lăng_tím

    bằng_lăng_tím New Member

    Tham gia ngày:
    22/12/10
    Bài viết:
    1,750
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Gửi Kiều cho em năm đánh Mĩ
    by Chế Lan Viên

    Hai trăm năm ngày kỉ niệm Nguyễn Du



    Pháo sáng đốt tên nhà của Nguyễn



    Em có yên tâm để đọc Truyện Kiều



    Buổi trăng lửa chếch soi tiền tuyến?



    Gió mùa thu xào xạc hoa lau



    Anh qua nhà của Nguyễn chả dừng lâu



    Nhớ đến Nguyễn: ngước nhìn Hồng Lĩnh vậy



    Bến phà Vinh bom "cắt" hai đầu...



    Có ngờ đâu cồn cát trắng cây xanh



    Gặp Nguyễn nơi đây trên đất Quảng Bình



    Đất hỏa tuyến những chàng trai lớp bảy



    Lại ngâm Kiều sau một cuộc giao tranh.



    Bốn phía ruộng đồng mái rạ bờ tre



    Trận địa nằm man mác giữa hương quê...



    Thơ dân tộc lẫn màu nâu dân dã



    Nên câu Kiều đồng vọng, họ còn nghe.



    Đêm thắng giặc Bảo Ninh, mẹ Suốt ngâm Kiều



    Mẹ dám đâu quên cái thuở khổ nghèo



    Nhà ai đó lẩy Kiều, câu được, mất



    Mẹ nấp gốc dừa, nước mắt tràn theo



    "Thuyền ai thấp thoáng"... Đất trời quê ta



    Nhật Lệ sông dài, đò mẹ lại qua



    Câu thơ Nguyễn cũng góp phần chống Mĩ



    Một mái chèo trong lửa đạn xông pha.



    Hai trăm năm... ờ nhỉ... hai trăm năm



    Thuở vui buồn... Kiều sống giữa lòng dân



    Xưa tiếng võng ru hời đêm lạnh giá



    Nay cỏ mềm xanh nõn tận trời xuân.



    Đất nước mình còn nghèo lắm, hỡi em yêu



    Cho đến giọt lệ cha ông cũng còn có ích với ta nhiều...



    Dẫu *** đạn ngặng đường ra hỏa tuyến



    Đi đường dài, em giữ Truyện Kiều theo.
     
  13. bằng_lăng_tím

    bằng_lăng_tím New Member

    Tham gia ngày:
    22/12/10
    Bài viết:
    1,750
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Giếng
    by Chế Lan Viên

    Hằng ngày anh khoét sâu vào hang,vào giếng thẳm lòng mình
    Xem cái vết thương nội tâm kia là tài sản
    Đi đâu,làm cũng lắng nghe tiếng vang từ giếng,từ hang động ấy
    Cái nỗi đau riêng anh chẳng muốn lành.
    Anh ăn lấy lấy sự bất lực của mình làm sức lực
    Định làm giàu cho cuộc đời bằng cái vốn hư không...
     
  14. bằng_lăng_tím

    bằng_lăng_tím New Member

    Tham gia ngày:
    22/12/10
    Bài viết:
    1,750
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Người đi tìm hình của nước
    by Chế Lan Viên

    Đất nước đẹp vô cùng. Nhưng Bác phải ra đi
    Cho tôi làm sóng dưới con tàu đưa tiễn Bác!
    Khi bờ bãi dần lui, làng xóm khuất,
    Bốn phía nhìn không một bóng hàng tre.

    Đêm xa nước đầu tiên, ai nỡ ngủ?
    Sóng vỗ dưới thân tàu đâu phải sóng quê hương!
    Trời từ đây chẳng xanh màu xứ sở,
    Xa nước rồi, càng hiểu nước đau thương!

    Lũ chúng ta ngủ trong giường chiếu hẹp
    Giấc mơ con đè nát cuộc đời con!
    Hạnh phúc đựng trong một tà áo đẹp!
    Một mái nhà yêu rủ bóng xuống tâm hồn.

    Trǎm cơn mơ không chống nổi một đêm dày
    Ta lại mặc cho mưa tuôn và gió thổi
    Lòng ta thành con rối
    Cho cuộc đời giật dây!

    Quanh hồ Gươm không ai bàn chuyện vua Lê
    Lòng ta đã thành rêu phong chuyện cũ
    Hiểu sao hết những tấm lòng lãnh tụ
    Tìm đường đi cho dân tộc theo đi.

    Hiểu sao hết Người đi tìm hình của Nước
    Không phải hình một bài thơ đá tạc nên người
    Một góc quê hương, nửa đời quen thuộc,
    Hay một đấng vô hình sương khói xa xôi...

    Mà hình đất nước hoặc còn hoặc mất
    Sắc vàng nghìn xưa, sắc đỏ tương lai
    Thế đi đứng của toàn dân tộc
    Một cách vinh hoa cho hai mươi lǎm triệu con người.

    Có nhớ chǎng, hỡi gió rét thành Ba Lê?
    Một viên gạch hồng, Bác chống lại cả một mùa bǎng giá
    Và sương mù thành Luân Đôn, ngươi có nhớ
    Giọt mồ hôi Người nhỏ giữa đêm khuya?

    Đời bồi tàu lênh đênh theo sóng bể
    Người đi hỏi khắp bóng cờ châu Mỹ, châu Phi,
    Những đất tự do, những trời nô lệ,
    Những con đường cách mạng đang tìm đi.

    Đêm mơ nước, ngày thấy hình của nước
    Cây cỏ trong chiêm bao xanh sắc biếc quê nhà
    ấn một miếng ngon cũng đắng lòng vì Tổ quốc
    Chẳng yên lòng khi ngắm một nhành hoa.

    Ngày mai dân ta sẽ sống sao đây?
    Sông Hồng chảy về đâu? Và lịch sử?
    Bao giờ dải Trường Sơn bừng tỉnh giấc ngủ
    Cánh tay thần Phù Đổng sẽ vươn mây?

    Rồi cờ sẽ ra sao? Tiếng hát sẽ ra sao?
    Nụ cười sẽ ra sao?...

    Ơi, độc lập!

    Xanh biếc mấy là trời xanh Tổ quốc
    Khi tự do về chói ở trên đầu.

    Kìa mặt trời Nga bừng chói ở phương Đông
    Cây cay đắng đã ra mùa quả ngọt
    Người cay đắng đã chia phần hạnh phúc
    Sao vàng bay theo liềm búa công nông.

    Luận cương đến với Bác Hồ. Và Người đã khóc
    Lệ Bác Hồ rơi trên chữ Lênin.
    Bốn bức tường im nghe Bác lật từng trang sách gấp
    Tưởng bên ngoài, đất nước đợi mong tin.

    Bác reo lên một mình như nói cùng dân tộc:
    "Cơm áo là đây! Hạnh phúc đây rồi!"
    Hình của Đảng lồng trong hình của Nước.
    Phút khóc đầu tiên là phút Bác Hồ cười,

    Bác thấy:

    Dân ta bưng bát cơm mồ hôi nước mắt

    Ruộng theo trâu về lại với người cày
    Mỏ thiếc, hầm than, rừng vàng, biển bạc...
    Không còn người bỏ xác bên đường ray.

    Giặc đuổi xong rồi. Trời xanh thành tiếng hát
    Điện theo trǎng vào phòng ngủ công nhân
    Những keó quê mùa đã thành trí thức
    Tǎm tối cần lao nay hóa những anh hùng.

    Nước Việt Nam nghìn nǎm Đinh, Lý, Trần, Lê
    Thành nước Việt nhân dân trong mát suối
    Mái rạ nghìn nǎm hồng thay sắc ngói
    Những đời thường cũng có bóng hoa che.

    Ôi! Đường đến với Lênin là đường về Tổ quốc
    Tuyết Matxcơva sáng ấy lạh trǎm lần
    Trong tuyết trắng như đọng nhiều nước mắt
    Lênin mất rồi! Nhưng Bác chẳng dừng chân.

    Luận cương của Lênin theo Người về quê Việt
    Biên giới còn xa. Nhưng Bác thấy đã đến rồi
    Kìa! Bóng Bác đang hôn lên hòn đất
    Lắng nghe trong màu hồng, hình đất nước phôi thai.
     
  15. bằng_lăng_tím

    bằng_lăng_tím New Member

    Tham gia ngày:
    22/12/10
    Bài viết:
    1,750
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Một người thường
    by Chế Lan Viên

    Người nông dân ấy đã bốc mộ cho hàng trăm trhương binh
    Xác anh em và xác con mình
    Xác anh em và xác con mình
    Anh xếp trên giường nhà anh như họ còn nằm ngủ
    Vợ,dâu anh thì sợ
    Nhưng anh vẫn làm nhiệm vụ.
    Việc ấy không để lại hào quang trên tay
    Ánh sáng gì trong mắt
    Hay huân chương trên tường.
    Có khi bản thân anh cũng muốn quên cuộc đời chật vật
    Còn ta à!Thì bận vì dạ hội,liên hoan...
    Tình ca,hội thảo...
    Bao nhiêu điều láo nháo chúng ta quên
    Quên rằng giờ chiến thắng mười năm
    Anh ta vẫn khổ
    Con vào trường không có chỗ
    Đến bệnh viện không tiền
    Ra đường không ai nhớ
    Về làng người ta quên.
     
  16. bằng_lăng_tím

    bằng_lăng_tím New Member

    Tham gia ngày:
    22/12/10
    Bài viết:
    1,750
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Mồ không
    by Chế Lan Viên

    Và xương khô, và sọ người, và thịt nát,
    Và hơi âm rờn rợn của yêu tinh
    Loài người đã mang đi qua mộ khác
    Để lòng ta trống trải khí thiêng linh


    Thôi vắng bặt từ nay bao giâu phút
    Mà tiếng cười ghê rợn dậy vang mồ !
    Mà hơi khóc rung dài dây gió lướt,
    Mà lời than náo động cõi Hư Vô !


    Hồn ma ơi ! Hồn ma ơi ! có nhớ
    Nơi mi hằng chôn gửi hận Trần Gian ?
    Nơi đã khô của mi bao máu đỏ,
    Bao tủy nồng, nào trắng với xương tàn ?


    Mi có biết rồi đây trong những buổi
    Mà sao sa rung chuyển đáy mồ không,
    Mà nắng chếch huyệt sâu um cỏ dại
    Ta buồn thương, nhớ tiếc, với trông mong ?


    Hồn ma ơi ! Trong những đêm u tối
    Mi tung mây về chân trời vòi vọi
    Hãy mau nghiêng cánh lại ở bên mồ
    Phủ lòng ta say đắm chút hương mơ !


    lời của mồ không

    ở đâu rồi người nhớ mong yêu tưởng
    Mà phách hồn vẩn ôm ấp trong tay ?
    Quá xa xôi phút giây chan chứa mộng !
    Vỡ tan rồi ! cốc rượu ứa hơi say !


    Nàng hỡi nàng ! trên tay ta là mộ trống
    Trong lòng ta là huyệt bỏ, với trong hồn
    Mà mồ không lạnh lùng sương giá đọng,
    Toàn khổ đau, sầu não với lo buồn !


    Hãy cho ta lúc vui trên tay khác
    Một chút Thương an ủi tấm lòng đau
    Như hồn ma, trong khi về mộ khác,
    Còn đôi hồi dừng cánh viếng mồ sâu.
     
  17. bằng_lăng_tím

    bằng_lăng_tím New Member

    Tham gia ngày:
    22/12/10
    Bài viết:
    1,750
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Khoảng cách
    by Chế Lan Viên

    Khi em xoay lưng lại với anh
    Hai đứa cách nhau một vòng quay trái đất
    Khi hai đứa mắt đã soi trong mắt
    Thì không gian còn khỏang cách nào đâu
     
  18. bằng_lăng_tím

    bằng_lăng_tím New Member

    Tham gia ngày:
    22/12/10
    Bài viết:
    1,750
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Giờ báo tử
    by Chế Lan Viên

    Tất cả bình minh đều hứa hẹn,trừ bình minh ấy,
    Cái bình minh phản thùng,cái bình minh phản chủ,ác ôn!
    Mà thôi,đừng vội lên án hạt sương và tiếng gà kết liễu ánh sáng đó
    Có khi giã từ giữa khi đúng ngọ,lúc hôn hoàng.
    Hơn thế,ạnh đã vĩnh biệt từ lúc ngòi bút,trang thơ anh bất lực.
    Từ lúc nhựa hồn anh khô kiệt,thấy hoa mai mà không biết đấy xuân về.
     
  19. bằng_lăng_tím

    bằng_lăng_tím New Member

    Tham gia ngày:
    22/12/10
    Bài viết:
    1,750
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Hương sen
    by Chế Lan Viên

    Anh cho tôi làm hoa sen không,tôi trong lý lịch có bùn?
    Thân phạn người mà,ai chả có bùn đen?
    Giết chết một mùi hương,dễ thôi,cứ quậy bùn lên để giết
    Nhưng vượt lên bùn,sen cứ ngát hương sen.
     
  20. bằng_lăng_tím

    bằng_lăng_tím New Member

    Tham gia ngày:
    22/12/10
    Bài viết:
    1,750
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Hoa Đào Nở Sớm
    by Chế Lan Viên

    Hoa đào trước ngỏ em qua
    Sáng nay bỗng ướm cành hoa vào mùa
    Đầy vườn lộc biết cây tơ
    Năm đi chưa hết, đã ngờ xuân đâu

    Bỗng dưng một đóa hoa đầu.
    Nghe như đất lạ năm nào gặp em
    Phải rằng xe xích thời gian
    Vầng dương bên ấy mọc sang bên này ?

    Nắng hoe, bướm trở mình bay
    Cành non nở vội kịp ngày chào hoa.
    Lòng anh tự độ em qua
    Hoa bay bướm dạo cùng ta vào đời