Trời quê ta hôm nay đẹp lắm. Biển quê ta bao la hiền hòa. Dạt dào trong tôi bao niềm ước hẹn. Tuổi trẻ ta đi say trong tiếng hát. Ơi! Nha Trang. Khi nắng lên. Một vùng biển xanh trong một bầu trời bao la ơi đất quê hương tha thiết trong tôi. Từ ngọn tháp Chùa Bà. Từ nhịp cầu Xóm Bóng biển bạc rừng vàng. Nha Trang quê tôi bao mến thương. Từ quê em anh nghe biển hát. Lời ru êm xôn xao mây trời. Đoàn thuyền ra khơi theo luồng cá bạc. Ngọt ngào quê em rừng dừa xanh tươi. Ơi! Nha Trang. Bao sáng tươi. Từ một mùa xuân vui rợp trời cờ sao bay khi ánh dương lên tiếng hát ngân xa. Rộn ràng khắp biển trời. Đẹp nụ cười tha thiết rạng ngời cuộc đời. Nha Trang quê tôi bao mến thương. ------------------------------- Chiều mênh mang, tôi đi giữa Nha Trang Biển trong xanh, long lanh dưới nắng vàng Đường Trần Phú thênh thang ôm lấy biển Cánh buồm xanh, hàng dương liễu cũng xanh! Hồn tôi tắm trong không gian bát ngát Gọi nắng vàng lên bờ cát sánh đôi… Bỗng thấy mình như hạt cát nhỏ nhoi Đại dương ơi, mênh mông xa tít chân trời! (nhạc dạo…) Vắng con thuyền, biển sẽ buồn vô tận Thiếu cánh buồm, biển bỗng thấy cô đơn! Biển vẫn hát như ru vào trong gió Tiếng dương cầm từ đâu đó xa xăm… Ôi, tháng năm phiêu du hoài mơ mộng Ôi, nhớ nhung, chiều xanh thẫm núi đồi… Ơi Nha Trang! Ơi mênh mang! Bao nhớ thương lòng man mác ngập tràn Bao ước mơ! Bao ý thơ! Biển hát, chiều Nha Trang…
Nha Trang Em Và Tôi! Em là ánh biển chiều, Anh là bờ cát vắng. Tình ta con sóng biển... Vỗ mãi đến tận cùng. Em là thành phố biển, Anh là những con đường.. Đôi ta luôn gắn bỏ.. Vì phố biển thân thương. Em tên Xứ Trầm Hương.. Anh là cây bầu gió.. Tỏa hương trầm thơm ngát.. Cho tình ta bay cao. Đêm ta ngắm trăng sao, Bên sóng biển rì rào. Thì thầm ta khẻ nói, Yêu em lắm Nha Trang
Sao cứ quất vào nhau những điều đau đớn thế biển về đêm thăm thẳm đến se lòng sao cứ nói với anh những điều không hiểu nổi nỗi buồn nào cũng hoá cát về đêm Sao lại nghĩ về nhau những điều đơn giản thế chú còng khuya cõng sóng thả lên trời cơn mưa nhỏ rắc mùa hè lên cát em thẫn thờ nhóm gió thuở trăng rơi Thì cứ thả vào anh những gì em đã nghĩ để mà thêm thanh thản buổi mai này chợt thấy mình vô cùng bé nhỏ trước biển mịt mù sao chẳng tựa vào nhau?... 21.6.2009
bài thơ của bạn hay quá zij ! làm tui lên tưởng tới mấy bài thơ của xếp tui đăng trên các báo làng ghê ? tui xin lỗi trước nhưng tui đọc nhưng tui ko hiểu gì hết trơn ?
Biển Nha Trang Tôi chưa một lần n đi đến biển Mà vẫn nghe tiếng sóng vỗ rộn ràng Có một cô nàng quê tận biển Nha Trang Đến thành phố kể tôi nghe thật nhiều về biển cả Chưa đến một lần mà nghe rộn rã Màu nước -màu trời -xanh biển khơi xa! Tôi nghe trong tôi hương vị biển thật mặn mà Biển nói hết bao điều tôi muốn nói Có biết bao tình yêu bắt đầu từ biển Có những con tàu vượt sóng đi lên Có biết bao người yêu biển biết biển cũng dỗi hờn Biển ì ầm vỗ sóng cao hơn Có biết bao người yêu biển hiểu biển cũng dịu hiên Sóng nước dạt dào - ôm ấp yêu thương Cho tôi một lần đi đến biển Được bên em về với quê hương Là một chiếc thuyền n con đi về ề nơi biển lớn Nơi chất chứa mọi điều u - biển mãi đẹp - đẹp hơn! Ánh loan
Xa Nha Trang Sáng mai tôi về về Tiền Giang, Bỏ lại Nha Trang Những đồi cát Ngút ngàn nỗi nhớ Sáng mai tôi về Tiền Giang Bỏ lại Nha Trang Muôn trùng ngọn sóng Xanh trong bao vần thơ Sáng mai tôi về Tiền Giang Mang theo bao hương sắc của Nha Trang Như một người con gái từ trong huyền thoại Trẻ mãi không già Như hồ Trí Nguyên với bao loài cá Và như những chùm hoa đá Trắng ngần - kiêu sa! Sáng mai tôi về Tiền Giang Gửi lại em: Một chút nắng để làm hồng đôi má Một chút gió đùa cho làn tóc rối Một chút cát quanh quẫn trên lối em về Và muôn vàn lượn sóng - xô nỗi nhớ về tôi!