Đối tác - Liên kết

Trang Thơ Tuyền Linh

Thảo luận trong 'Truyện - Thơ - Văn' bắt đầu bởi tuyenlinh47, 29/4/13.

  1. tuyenlinh47

    tuyenlinh47 Member

    Tham gia ngày:
    28/4/13
    Bài viết:
    44
    Đã được thích:
    4
    Điểm thành tích:
    6
    Mái Tóc Trầm Hương


    Cuối cùng mình cũng xa nhau
    Tình theo xác lá vàng bay cuối mùa

    Trăng vàng xẻ nửa, chia hai
    Nụ hôn vàng đá còn cài bên trăng
    Mùi hương nào đã lãng quên
    Ô hay, sao lại dạ đành đổi thay !
    Sắt son nguyện cuộc tình nầy
    Lời nguyền đã buộc vào dây tơ hồng
    Lẽ nào bèo dạt bến sông
    Lẽ nào thuyền mộng ngược dòng trường giang

    Ta mơ…hay mộng đã tàn ?
    Bài ca ước hẹn hàng hàng lệ rơi
    Vòng tay ôm lạnh mùa thu
    Nét mày mây phủ lạnh mù hàng mi

    Lời nào đưa tiễn nhau đi
    Xin em khe khẽ như vì…vì nhau
    Bởi trong muôn vạn sắc màu
    Lòng ta không thể đổi màu thời gian

    Vẫn là mái tóc trầm hương
    Ngàn năm lộng gió quyện đường chiêm bao

    Tuyền Linh
     
  2. bupbexinh_ntu

    bupbexinh_ntu New Member

    Tham gia ngày:
    18/4/10
    Bài viết:
    1,144
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    góp ý một chút : hãy tập hợp những bài đăng của Tuyen Linh vào một chủ đề, vừa tiện theo dõi, vừa tránh sự dàn trải sẽ làm những chủ đề thường được quan tâm khác bị lùi lại, như thế TL cũng có thể dễ dàng hơn nếu muốn thống kê và xem lại bài viết của mình..! Thân.!
     
  3. radio887

    radio887 Member

    Tham gia ngày:
    21/1/11
    Bài viết:
    496
    Đã được thích:
    5
    Điểm thành tích:
    18
    Bạn bupbexinh_ntu góp ý đúng đó. Trước kia mình cũng hay đăng lung tung, h gom về 1 mối cho tiện đôi đường. Thân ái!
     
  4. dokimon

    dokimon Well-Known Member

    Tham gia ngày:
    30/7/11
    Bài viết:
    3,838
    Đã được thích:
    341
    Điểm thành tích:
    83

    TÌNH XA

    Một chiều tiễn biệt sân ga
    Người đi ,kẻ ở...Tình xa thật rồi
    Mưa phùn lất phất mưa rơi
    Sao nghe lạnh giá tã tơi nỗi lòng

    Còn đâu mái tóc bềnh bồng
    Trầm hương theo gió chiều hồng bên nhau
    Chia ly tiễn biệt lệ sầu
    Chiều nay hai lối ...Tình đầu ,Tình Xa

    dokimon
     
    Chỉnh sửa cuối: 4/5/13
  5. tuyenlinh47

    tuyenlinh47 Member

    Tham gia ngày:
    28/4/13
    Bài viết:
    44
    Đã được thích:
    4
    Điểm thành tích:
    6
    Ai Người Tri Âm ?

    Sầu nầy, ai hiểu được ta ?
    Sầu trong giấc ngủ, sầu ra sân vườn
    Sầu ươm giọt lệ thành sương
    Nửa đêm thức giấc…đẫm vườn chiêm bao

    Hồn ta chết giữa mùa Xuân
    Cô đơn vệt nắng cuối đường hoàng hôn
    Em ngồi xõa tóc lặng buồn
    Chút hương còn đọng bên lòng ta đây

    Bên em, còn có sầu nầy
    Bên ta, chỉ với cỏ cây thầm thì
    Ai người tri kỷ tri âm ?
    Ai người sáng ngóng chiều trông hỡi Người !

    Nhớ ơi, sao nhớ lạ đời !
    Giấc mơ sảng sốt chơi vơi lịm hồn
    Nghe tình còn ngọt môi hôn
    Mà sao lịm chết giữa vùng khói sương

    Thương cho mười ngón tay buồn
    Rụng trên phím trắng, lạc nguồn âm giai
    Chừ đây sầu đã chia hai
    Em ơi, bên ấy đêm dài không em ?

    Tuyền Linh
     
  6. thuongdekhoc

    thuongdekhoc Active Member

    Tham gia ngày:
    6/11/10
    Bài viết:
    1,628
    Đã được thích:
    24
    Điểm thành tích:
    38
    Cũng vậy thôi người đi rồi người ở
    Người đợi chờ người lơ đễnh chốn đâu
    Trút sâu mang ,tình người dăm câu chữ
    Giờ thì nhìn ư hử trang chữ buồn
    Tháng 5 đây ai cuồng điên sự nghiệp
    Ai nối tiếp sự bần cùng đeo đuổi
    Vẫn là tui vùi mình trong thơ thẩn
    Chẳng cần ai quá hận chốn dương trần
     
  7. tuyenlinh47

    tuyenlinh47 Member

    Tham gia ngày:
    28/4/13
    Bài viết:
    44
    Đã được thích:
    4
    Điểm thành tích:
    6
    Không Em

    Rã rời…hư, thực…thực, hư…
    Không em như thể ngày chưa là ngày
    Không em con bướm buồn bay
    Con chim buồn hót, con tằm buồn ăn

    Không em ngày thể như đêm
    Hạt sương ngủ thiếp bên thềm lạnh căm
    Đường về bóng lẻ trăng khuya
    Chiếu chăn lạnh ngắt, bốn bề cú kêu

    Tình chừ rồi cũng hư không
    Còn đâu một thuở ngóng trông đợi chờ
    Dấu xưa rêu phủ xanh mờ
    Vườn xưa hoa lá ngẩn ngơ hao gầy

    Còn chăng một chút heo may
    Mang bao nỗi nhớ rắc đầy lối xưa
    Đường tình lãng đãng sớm trưa
    Cơn mơ dậy sóng chưa vừa hồn đau

    Thu tàn, tiếp lại tàn thu
    Em như ngọn gió mịt mù đường bay
    Nẻo nào ấm lại tình xưa
    Xin em chút nắng để vừa lòng nhau ?

    Trăm năm nào có là bao !
    Không em như thể đời chưa là đời

    Tuyền Linh
     
  8. tuyenlinh47

    tuyenlinh47 Member

    Tham gia ngày:
    28/4/13
    Bài viết:
    44
    Đã được thích:
    4
    Điểm thành tích:
    6
    Bên Trời Mơ Xa

    Ta gặp em giữa may bay
    Ta gặp em tận cuối ngày nắng xa
    Dù tình chẳng thể phôi pha
    Cũng xin chờ đến Ta bà hẹn trao ?

    Trái tim chừ đã hư hao
    Hồn lênh đênh mãi đường vào cõi mơ
    Bóng em khuất nẻo xa mờ
    Ta nghe thấm đẫm nỗi chờ hắt hiu

    Lòng ta nắng sớm mưa chiều
    Nửa râm nhật tụng, nửa chờ trăng lên
    Gọi tình, sợ lạnh hư không
    Gọi thơ, e gió mênh mông đất trời

    Thuyền tình đang giữa biển khơi
    Lênh đênh sóng vỗ…một đời nổi trôi
    Vòng quanh trong cuộc luân hồi
    Ta nghe lệ nhỏ bên trời mơ xa

    Tuyền Linh
     
  9. radio887

    radio887 Member

    Tham gia ngày:
    21/1/11
    Bài viết:
    496
    Đã được thích:
    5
    Điểm thành tích:
    18
    Một lần gặp để chia xa
    Mùi hương tóc cũ bỏ ta theo người
    Đêm tàn, nguyệt tận chơi vơi
    bãi bờ hoang sóng xô đời ta chăng?

    Tình nào vừa phụ trăm năm
    Bây giờ gối mộng ai nằm đây em?
    Cỏ hoa khóc rũ bên thềm
    Mây ơi... viễn xứ mấy miền trời sâu

    Một lần gặp...có gì đâu...!
    Thì thôi như nước qua cầu trôi xa
    Về ru lại giấc phôi pha
    Nửa chừng hư ảo, nửa ta phong trần

    Thời gian dù có hao mòn
    Tóc xưa dù bạc ta còn nhớ em...!



    Lâu quá h mới dạo vườn thơ...cho mình ké chút nhé. Tks!
     
    Chỉnh sửa cuối: 25/6/13
  10. tuyenlinh47

    tuyenlinh47 Member

    Tham gia ngày:
    28/4/13
    Bài viết:
    44
    Đã được thích:
    4
    Điểm thành tích:
    6
    Tương Tư

    Hỡi em, có biết anh buồn !
    Làm sao ngăn chặn được nguồn tương tư ?
    Tóc xanh, mắt biếc, môi cười
    Nửa như khăng khít, nửa rời dung nhan

    Thắp lên nến lệ hai hàng
    Tim đang mở lối, sao tàn cuộc chơi ?
    Đàn trầm hồn lạc về đâu
    Mà nghe như thể kinh cầu trong đêm

    Tương tư mấy độ chín mềm
    Tình em sóng vỗ hóa ghềnh thác reo
    Mai đây nắng sớm mưa chiều
    Xác thân bao nỗi đìu hiu uất trầm

    Trái tim rồi cũng bão dông
    Bước chân viễn cách ngàn trùng khuất xa
    Ngóng trông qua ánh chiều tà
    Đường xưa lối cũ sương pha mây ngàn

    Tiếng thơ lạnh cả không gian
    Chiều phai nắng nhạt đêm tàn tìm nhau
    Rượu buồn đã cạn đêm thâu
    Chiêm bao mấy lượt…lệ sầu mấy sông…

    Tuyền Linh
     
  11. tuyenlinh47

    tuyenlinh47 Member

    Tham gia ngày:
    28/4/13
    Bài viết:
    44
    Đã được thích:
    4
    Điểm thành tích:
    6
    Cố Nhân

    Goi chi hai tiếng cố nhân
    Cho câu Tống Biệt mãi thầm thì rơi
    Chừ đây cuối đất cùng trời
    Còn đâu tương ngộ, hỡi người trong thơ !

    Lối xưa rêu phủ xanh mờ
    Biết còn đứng vững bên bờ tử sinh
    Con đường phía trước mông mênh
    Sóng xô bão nổi vạn ghềnh thác reo

    Dù đời còn chút hương yêu
    Cũng xin giữ để kiếp sau hẹn thề
    Bây giờ liễu khuất sương che
    Rẽ chia lối mộng đường về xa xăm

    Ai đi cắt nửa vầng trăng
    Để ai lỗi hẹn”Một lần trăm năm” (*)
    Để ai một thuở đảo điên
    Tình chung khó nói, niềm riêng khó bày

    Câu thơ lục bát còn đây
    Thay câu Tống Biệt lạnh đầy chiêm bao
    Ngồi nhìn đất thấp trời cao
    Hỏi ai ? Ai biết kiếp nao tương phùng ! ?


    Tuyền Linh

    (*) Tình khúc: Một lần là trăm năm của ns Nguyễn Văn Thơ
     
  12. tuyenlinh47

    tuyenlinh47 Member

    Tham gia ngày:
    28/4/13
    Bài viết:
    44
    Đã được thích:
    4
    Điểm thành tích:
    6
    Tạ Từ

    Vội chi hai tiếng tạ từ
    Để vân vũ kéo hồn người hồn ta
    Thôi thì…thôi thế…đành xa !
    Câu thơ vọng mãi nỗi ta, nỗi người

    Rồi đây cá nước chim trời
    Ai đau tiếc bướm, ai sầu thương hoa ?
    Nẻo đời muôn dặm chia xa
    Lối nào thắm lại tình ta hỡi người !

    Lẽ nào đành tắt môi cười
    Từ đây mỗi đứa mỗi nơi ngậm ngùi
    Con chim sáo nhỏ bay rồi
    Trơ vơ cành trúc giữa trời bão dông

    Một đời sương khói chờ mong
    Câu thơ, tiếng nhạc, nỗi lòng hắt hiu
    Chiều chiều lại nhớ chiều chiều
    Sương sa ngọn cỏ, sáo diều hoàng hôn

    Điệu vần lục bát cũng buồn
    Đôi dòng lệ ứa mạch nguồn chưa vơi
    Nhớ thương về phía xa xôi
    Lặng nhìn góc biển chân trời mà đau

    Tuyền Linh
     
  13. tuyenlinh47

    tuyenlinh47 Member

    Tham gia ngày:
    28/4/13
    Bài viết:
    44
    Đã được thích:
    4
    Điểm thành tích:
    6
    Cố Nhân

    Goi chi hai tiếng cố nhân
    Cho câu Tống Biệt mãi thầm thì rơi
    Chừ đây cuối đất cùng trời
    Còn đâu tương ngộ, hỡi người trong thơ !

    Lối xưa rêu phủ xanh mờ
    Biết còn đứng vững bên bờ tử sinh
    Con đường phía trước mông mênh
    Sóng xô bão nổi vạn ghềnh thác reo

    Dù đời còn chút hương yêu
    Cũng xin giữ để kiếp sau hẹn thề
    Bây giờ liễu khuất sương che
    Rẽ chia lối mộng đường về xa xăm

    Ai đi cắt nửa vầng trăng
    Để ai lỗi hẹn”Một lần trăm năm” (*)
    Để ai một thuở đảo điên
    Tình chung khó nói, niềm riêng khó bày

    Câu thơ lục bát còn đây
    Thay câu Tống Biệt lạnh đầy chiêm bao
    Ngồi nhìn đất thấp trời cao
    Hỏi ai ? Ai biết kiếp nao tương phùng ! ?


    Tuyền Linh

    (*) Tình khúc: Một lần là trăm năm của ns Nguyễn Văn Thơ
     
  14. tuyenlinh47

    tuyenlinh47 Member

    Tham gia ngày:
    28/4/13
    Bài viết:
    44
    Đã được thích:
    4
    Điểm thành tích:
    6
    Ôi Thơ !

    Ta còn gì nữa ngoài thơ
    Chiều nghiêng nắng nhạt, tuổi trời hắt hiu
    Thơ ta nắng ít mưa nhiều
    Lệ khô đọng lại buồn hiu nỗi người

    Qua chùa nhặt chiếc lá rơi
    Thực hư rồi cũng một đời thoáng qua
    Bạn bè ngày lại ngày xa
    Tình ươm sáng tỏ, chiều tà khói sương
    Nghe hồn chết dưới hiên mưa
    Giọt dài giọt vắn như đưa tiễn người
    Nén đau từng buổi chiều tà
    Nghe tim gõ nhịp…nhận ra số phần
    Ôi, tình giãy chết trăm năm
    Mảnh trăng ngày cũ yên nằm cõi hư
    Lệ buồn nhỏ xuống thành thơ
    Chừng xem nỗi nhớ bây giờ ra sao

    Ngủ vùi trong giấc chiêm bao
    Mặc thân trôi giạt nẻo nào kiếp sau
    Giật mình ! tưởng biển hóa dâu
    Ôi thơ ! Ôi lệ ! Ôi màu phù vân !


    Tuyền Linh
     
  15. tuyenlinh47

    tuyenlinh47 Member

    Tham gia ngày:
    28/4/13
    Bài viết:
    44
    Đã được thích:
    4
    Điểm thành tích:
    6
    Sinh Nhật

    Lạnh thay tuổi đã xa người
    Mùa Thu cũng chết cuối trời Đông, Tây
    Chút hương còn thoảng đâu đây
    Heo may thổi lại phút giây vô thường
    Nỗi niềm sâu thẳm sông Tương
    Mười sáu tháng tám ngập đường vàng bay
    Chao ôi, là phút giây nầy ?
    Đón ngày sinh nhật vòng tay khép hờ

    Tuyền Linh
    16.8.2013


    Âm Sắc Thi Cầm

    Lại thêm được một tuổi trời
    Lại thêm phiền não xuống đời ngổn ngang
    Muốn ghì níu chặt thời gian
    Cho cơn mơ trắng dịu dàng đừng qua
    Nhưng rồi càng níu càng xa
    Trong tôi còn lại chỉ là vọng âm
    Bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông
    Ngồi đây mà ngóng nước ròng nước lên
    Tôi chừ nhớ nhớ quên quên
    Nhớ mùa Thu chết, quên tên tuổi mình

    Không là duyên nợ ba sinh
    Thì thôi xin giữ chút tình tri âm ?
    Còn đây âm sắc thi cầm
    Xin làm cầu nối giữa linh hồn người
    Đường tơ cuối đất cùng trời
    Mang theo hơi thở về nơi giao tình
    Ơi người tri kỷ tri âm !
    Có nghe thấy được tiếng lòng tôi không ?
    Ẩn trong âm sắc thi cầm
    Lệ tôi tuôn chảy thành dòng…ai hay ! ?

    Tuyền Linh
    16.8.2013
     
  16. tuyenlinh47

    tuyenlinh47 Member

    Tham gia ngày:
    28/4/13
    Bài viết:
    44
    Đã được thích:
    4
    Điểm thành tích:
    6
    Vào Mùa

    Khi chiếc lá đầu mùa rơi cuối phố
    Anh lại mộng mơ có bước em về
    Từng giọt nhớ cũng tung tăng rải lộ
    Bước ngập ngừng như cất giấu cơn mê

    Khi con nắng ngủ quên chiều cuối hạ
    Nhường thu vàng trải lụa đón chân xa
    Xin em ghé dẫu tình chừ xa lạ
    Chuyện buồn vui thì cũng của hai ta

    Và…em nhớ mang theo nồng nàn cũ
    Những buồn, thương, hờn, giận gối đầu giường
    Những lo lắng ngày anh đơn lẻ sống
    Đà Lạt bây chừ lạnh lẽo hơn xưa

    Vẫn còn đó những ngày xưa tháng cũ
    Cảm xúc ngọt ngào dành dụm gởi trao
    Chuyện yêu thương mấy ai lường trước được
    Để giờ đây nhung nhớ biết dường nào !

    Chiều nay bỗng cơn mưa òa trên phố
    Nghe lòng đường thầm gọi bước chân ai
    Trần Qúy Cáp lối quanh vào xóm trọ
    Anh ngậm ngùi nhớ quá những âm xưa

    Tuyền Linh
     
  17. tuyenlinh47

    tuyenlinh47 Member

    Tham gia ngày:
    28/4/13
    Bài viết:
    44
    Đã được thích:
    4
    Điểm thành tích:
    6
    Lời Tình Mùa Thu

    Tưởng chừng như đã trôi xa
    Tưởng chừng như đã nhạt nhòa khói sương
    Tưởng chừng giọt nắng vô thường
    Đã tan loãng mất trong hương thu về

    Ngờ đâu bãi cát cồn khe
    Lại còn râm rĩ lời ve tự tình
    Trong như giọt nắng thủy tinh
    Buồn như gió hú đầu ghềnh cuối sông

    Xa nghe mà rối tơ lòng
    Bỗng thương, bỗng nhớ, bỗng mong, bỗng chờ…
    Bỗng thu vàng rụng bơ vơ
    Bỗng hồn lãng đãng vật vờ sắc thu

    Con tim vùi chốn thâm u
    Bỗng dưng thức giấc ngậm ngùi xót xa
    Em ơi, muôn dặm cách xa
    Làm sao thuyền mộng về qua bến tình ! ?

    Tuyền Linh
     
  18. tuyenlinh47

    tuyenlinh47 Member

    Tham gia ngày:
    28/4/13
    Bài viết:
    44
    Đã được thích:
    4
    Điểm thành tích:
    6
    Thu Vàng Rụng Kín Tương Tư

    Chập chờn trong giấc chiêm bao
    Nghe như tình lại đi vào hư không
    Thu vàng lả ngọn phù vân
    Ước mơ vừa chớm bỗng dần ra đi

    Trời làm vân vũ từ khi
    Cỏ nằm đợi nắng, sương thì chưa tan
    Ươm bao nhiêu giấc mơ vàng
    Rồi ra cũng chỉ là làn gió bay

    Nghiệp còn nặng nợ trả vay
    Nên đường tình ái chất đầy gian nan
    Gút tình mở mãi chưa xong
    Làm sao thuyền mộng thẳng đường ruổi rong

    Lầu chiều vẫn luyến ánh hồng
    Nhưng hồn mắc cạn giữa dòng đời trôi
    Thu vàng rụng kín tương tư
    Biết bao giờ mới cho đời nở hoa ! ?

    Tuyền Linh
     
  19. tuyenlinh47

    tuyenlinh47 Member

    Tham gia ngày:
    28/4/13
    Bài viết:
    44
    Đã được thích:
    4
    Điểm thành tích:
    6
    Tàn Thu

    Thu đã tàn…lá úa ngập hồn ta
    Hạnh phúc vẫn mong manh hơn tơ lụa
    Ngọn gió thoảng vờn quanh hương đọng lại
    Chút tình hờ mờ mịt xót xa thay !

    Liễu rũ tơ vương mơ mộng từng ngày
    Bàn tay nhỏ vun hoài không đủ ấm
    Hạnh phúc nào về những đêm độc ẩm
    Nghe yêu thương cuộn xé nát tim gan

    Gối chiếc, chăn đơn, nguyệt lạnh tình trường
    Hơn nửa đời thuyền bập bềnh chìm nổi
    Một tiếng”yêu”chẳng tìm đâu ra được
    Nói chi đường ước hẹn đến trăm năm

    Giấu niềm đau trong ruột rối tơ tằm
    Cười xởi lởi ngõ hầu che thiên hạ
    Để sau đó trong đêm thâu nguyệt lặn
    Hồn lại về thổn thức dưới sương khuya

    Từng giọt buồn rơi rụng suốt năm canh
    Hễ chợp mắt thì bóng Người hiện đến
    Những nẻo hẹn trông mập mờ huyền ảo
    Đường vào yêu xa lắc tận chân mây

    Thu đã tàn…lòng úa với cỏ cây
    Nghe thể xác nhập hồn trên sa mạc
    Nghe hơi thở yếu dần cơn chết khát
    Mộng trăm năm gục ngã dưới chân Người

    Thôi cũng đành một số phận Người ơi ! ! !

    Tuyền Linh
     
  20. tuyenlinh47

    tuyenlinh47 Member

    Tham gia ngày:
    28/4/13
    Bài viết:
    44
    Đã được thích:
    4
    Điểm thành tích:
    6
    Đỉnh Dốc Sương Mù

    Về: Cẩm Nhung Basancon France

    Trời bên đó Thu vàng còn ủ mộng?
    Ở bên nầy Đông đã quấn khăn tang
    Hai hàng cây se lá trụi bên đàng
    Nắng nghiên đổ rọi soi vùng ký ức

    Vẫn con dốc Duy Tân dập dìu tha thướt
    Aó học trò bướm lượn trổ đường hoa
    Em có bao giờ nhớ Đà Lạt năm xưa ?
    Hoa quỳ dại hai bên đường vẫn đợi

    Đành quên sao những tháng năm phơi phới
    Suối hẹn hò mây phủ bụi sương giăng
    Đỉnh Langbiang nhìn xuống phố lên đèn
    Chân vội bước sợ trễ giờ xưng tội
    Chuông Nhà Thờ từng hồi như giục hối
    Tay trong tay mà vẫn thấy chưa gần
    Lời nguyện cầu em còn nhớ gì không ?
    Đêm Thánh lễ nghe chùng đôi tâm sự

    Ngày em đi phố phường như chết lặng
    Vầng thái dương ủ dột một góc trời
    Ghế đá công viên vắng cả tiếng cười
    Hoa đào nở bỗng vàng màu ảo giác
    Phố phường cũ tự dưng sao thấy lạ
    Em đi rồi phố xá cũng buồn theo
    Trường Bùi Thị Xuân mỗi sáng mỗi chiều
    Ai gõ bước cho tình xanh ươm mộng
    Chiều Thủy Tạ ai đợi chờ trông ngóng
    Ngụm cà phê nghe thời khắc lạ thường
    Lòng bồn chồn từng giọt nhớ giọt thương
    Em chưa đến hay là em không đến ?

    Cảm xúc ấy vẫn còn nguyên ký ức
    Dĩ vãng kia đang thắp sáng trong hồn
    Xin em về Đà Lạt một lần thôi
    Nghe suối thác kể chuyện tình xa cách

    Lỡ mai em về, anh mồ yên mả đẹp
    Giot lệ tình có đẫm ướt khăn tang
    Thì xin em nhặt một chiếc lá vàng
    Đặt lên mộ anh thay vòng hoa tưởng niệm
    Cũng xin em đừng buồn và đừng khóc
    Cho hồn anh thanh thản giấc ngàn thu
    Anh vẫn chờ em trên đỉnh dốc sương mù
    Nơi chúng mình đã bao lần hò hẹn

    Tuyền Linh Nguyễn Văn Thơ