Đối tác - Liên kết

Trang Thơ Tuyền Linh

Thảo luận trong 'Truyện - Thơ - Văn' bắt đầu bởi tuyenlinh47, 29/4/13.

  1. tuyenlinh47

    tuyenlinh47 Member

    Tham gia ngày:
    28/4/13
    Bài viết:
    44
    Đã được thích:
    4
    Điểm thành tích:
    6
    Đông Về

    Đông về mãi tận non xanh
    Sáng nay thức dậy thấy cành trơ phơi
    Con chim bay lượn trên trời
    Cũng chao đảo cánh muốn rơi lộn vòng

    Đông về nhuộm trắng đầu non
    Sương sa tuyết phủ cõi hồn ngẩn ngơ
    Bây giờ cho đến bao giờ
    Chữ duyên chữ nợ thôi mờ mắt trông ?

    Đông về tuyết chắn nối vòng
    Rồi tan như chuyện có không nhân tình
    Tại sao bóng chẳng theo hình
    Để cho ai mãi khóc tình Tố Như ? (*)

    Đông về gió thổi mây đưa
    Ôi, sao thương quá giọt mưa trong lòng !
    Rơi hoài vào chốn hư không
    Hỏi còn gì nữa trên nhân thế nầy ?

    Đông về nhạn lạc xa bầy
    Hỡi ơi, nhân ảnh mây bay cuối trời !
    Trăm năm người mãi xa người
    Nhìn cơn bấc thổi, khóc cười với ai ?

    Tuyền Linh


    (*) Tân khoa Nguyễn Tố Như và nàng Cầm
     
  2. tuyenlinh47

    tuyenlinh47 Member

    Tham gia ngày:
    28/4/13
    Bài viết:
    44
    Đã được thích:
    4
    Điểm thành tích:
    6
    trầm khúc 4

    mùa đông vần vũ kéo sang
    làm sao vượt cả dặm ngàn gặp nhau
    thôi đành chờ cõi chiêm bao
    lắng nghe tâm sự lệ trào ướt mi

    tình buồn muốn giục chân đi
    lòng xa xót mãi đợi khi đêm về
    em chừ liễu khuất mây che
    đớn đau tâm thể nặng nề xác thân

    ta chừ có cũng như không
    trùng dương cách trở tình gần hóa xa
    thần giao cách cảm trong ta
    cứ lay động mãi nỗi xa xót tình

    mông mênh trời đất một mình
    em - con thuyền nhỏ giữa ghềnh thác reo
    nỗi lòng xa xứ hắt hiu
    thương về Cố Quận những chiều khuyết trăng

    đường trần bao nỗi cách ngăn
    tìm trong giao ngộ họa hoằn mà thôi
    đó, đây hai trái tim côi
    chân trời góc bể, sao nguôi nỗi niềm !

    phải chăng duyên nợ ba sinh
    cưu mang nhau mãi cuộc tình héo hon
    bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông
    kẻ đau tiếc bướm, người sầu thương hoa

    nửa đêm trăng khuyết trăng tà
    hồn lìa khỏi xác mơ ra nghìn trùng
    vời theo nhân ảnh chập chờn
    bơ vơ hồn lạc lưng chừng hư không

    tuyền linh
     
  3. tuyenlinh47

    tuyenlinh47 Member

    Tham gia ngày:
    28/4/13
    Bài viết:
    44
    Đã được thích:
    4
    Điểm thành tích:
    6
    trầm khúc 5

    tết về kề cận bên lưng
    lòng xa xót mãi nỗi gần niềm xa
    phải chi tim xẻ được hai
    nửa chôn Cố Quận, nửa cài trời Tây

    lòng tôi lúc vơi lúc đầy
    lúc quên, lúc nhớ, lúc ngày, lúc đêm
    trót đa mang chút nợ duyên
    nên câu thơ phải khóc thầm từng đêm

    qua chùa chợt thuấy bâng khuâng
    vẳng câu kinh kệ mà thèm tĩnh tâm
    nghe đời còn quá xa xăm
    nghiệp duyên, duyên nghiệp, nợ nần mãi thôi

    nụ hôn nồng đượm trong tôi
    cứ vương vấn mãi bóng người năm xưa
    khiến lòng hết nắng lại mưa
    hết sương lại gió, bốn mùa vây quanh

    Đông, Xuân, Thu, Hạ nghiêng mình
    kề tai nhẹ tiếng dỗ dành tình nương
    con đường phía trước mù sương
    tuổi trời theo bóng tà dương khuất dần …

    tuyền linh
     
  4. tuyenlinh47

    tuyenlinh47 Member

    Tham gia ngày:
    28/4/13
    Bài viết:
    44
    Đã được thích:
    4
    Điểm thành tích:
    6
    trầm khúc 6

    vẫn ta tâm thức vơi đầy
    vẫn em ngày tháng hao gầy dáng hoa
    tương lai khuất nẻo mù sa
    bước đi động nhớ, vòng qua đọng buồn

    nẻo đời suối thác ghềnh truông
    rừng câm lũng vắng, lời buồn tâm ngôn
    tháng năm chừ đã mỏi mòn
    tàn canh độc ẩm, trí cùn vô minh

    vàng thu gần đã lìa cành
    thoảng qua cơn gió mong manh cõi trần
    cố ghì níu lấy thời gian
    cho cơn mơ trắng dịu dàng đừng qua

    tiếng cười đi lạc trời xa
    lệ buồn thấm đẫm lòng ta bao mùa
    rớt rơi từng giọt già nua
    cảm thương hoa bướm gió lùa ngã nghiêng

    chừ đây đôi ngã đôi miền
    bướm nơi lũng thấp, hoa triền đồi cao
    giữa trời nghe lá lao xao
    lời thương gởi gió hư hao cuộc tình

    tuyền linh
     
  5. tuyenlinh47

    tuyenlinh47 Member

    Tham gia ngày:
    28/4/13
    Bài viết:
    44
    Đã được thích:
    4
    Điểm thành tích:
    6
    Tình yêu vỗ giấc

    Sương xuống thấp đậu lên hàng mi biếc
    Gió lang thang hôn má thắm môi mềm
    Chim gọi đàn vỗ giấc sớm mai lên
    Em mỏng mảnh kiêu sa gieo gót ngọc

    Hồn trú ngụ vuốt ve từng sợi tóc
    Bàn tay thơ nghe buốt giá tâm can
    Ta gọi em, Đà Lạt giữa sương ngàn
    Dâng tặng đóa chiêm bao mừng tao ngộ

    Hãy bước khẽ hỡi em Thơ và Nhạc
    Đóa phong lan thơm ngát một trời hương
    Guốc mộc reo rộn rã lối Thiên Đường
    Đường chung bước sao để lòng xa vắng

    Yêu biết mấy, hỡi Thiên Thần áo trắng
    Núi đồi ơi chứng giám trái tim ta
    Giọt sương mai đang đọng lối cỏ hoa
    Đừng tan vội cho hồn ta chết lịm

    Xin đừng để sớm mai là chiều tím
    Hồn thanh xuân thiếp ngủ giấc mơ chiều
    Nắng đã về ở trọ mắt môi yêu
    Gió phe phẩy mơn man cành lá ngọc

    Em hiện thân là mùa Xuân Đà Lạt
    Là Hạ nồng nhuộm tím sắc phượng yêu
    Là Thu buồn e ấp cúc diễm kiều
    Là Đông lạnh sưởi tình mimosa ấm

    Con đường nào trở mình nghe đau nhức
    Xin em đi nhè nhẹ bước hững hờ
    Lời tình nào mát mịn tựa nhung tơ
    Xin em rót xuống đời ta vài giọt ?

    Lâu lắm rồi, hồn ta nơi lũng thấp
    Chong ngọn đèn le lói đợi tình lên
    Và hôm nay ta đã gặp được em
    Hoa bướm lượn dưới vòm trời cổ tích

    Đường phố rộn…sao lòng em tĩnh mịch ?
    Lá nghiêng rơi lã chã ngập ven đường
    Ta theo em từng bước nhớ bước thương
    Chân hối hả sợ Thiên Đường sụp đổ

    Ta quay về mang con tim giác ngộ
    Dưới sương mai, nắng gội giấc mơ tình
    Trí thẫn thờ nghe văng vẳng lời kinh
    Lòng thấm đẫm, ôi tình yêu Đà Lạt !

    Tuyền Linh
    1980
     
  6. tuyenlinh47

    tuyenlinh47 Member

    Tham gia ngày:
    28/4/13
    Bài viết:
    44
    Đã được thích:
    4
    Điểm thành tích:
    6
    Phượng tím Đà Lạt

    Em về Đà Lạt sáu hai ? (*)
    Điểm tô nhan sắc buộc cài nhân gian
    Em qua khắp phố khắp làng
    Khiến bao du khách ngỡ ngàng sắc hoa

    Em không là tím hoa cà
    Cũng không tím Huế mà là tím…thương
    Tôi xin một chút hoang đường ?
    Mai xa Đà Lạt còn vương vấn tình

    Sắc hoa màu nhớ lung linh
    Đi vào tâm thức như mình với ta
    Đà Lạt muôn sắc ngàn hoa
    Nhưng em dị biệt nhìn là rất riêng

    Chút tình lãng mạn không tên
    Cái màu dễ nhớ khó quên mất rồi !
    Tím e ấp, tím cả trời
    Mai xa Đà Lạt đầy vơi nỗi niềm

    Tôi từng qua cả trăm miền
    Vẫn lưu luyến mãi vùng thiêng đất nầy
    Màu hoa phượng tím còn đây
    Cánh hoa nhỏ ấy chứa đầy chiêm bao

    Tuyền Linh

    (*) Cây phượng tím do kỹ sư Lương Văn Sáu ( Hội viên Hội hoa hồng Pháp ) đem về Đà Lạt gầy giống năm 1962.
     
  7. tuyenlinh47

    tuyenlinh47 Member

    Tham gia ngày:
    28/4/13
    Bài viết:
    44
    Đã được thích:
    4
    Điểm thành tích:
    6
    Sầu Đông

    nén nhang cho hiền thê

    Lặng nhìn cây lá tả tơi
    Sương đan tuyết chắn khung trời quạnh hiu
    Lòng ta cám cảnh tiêu điều
    Nửa thương phận bạc, nửa ngùi trời mây

    Gió về đâu, lạnh thấm đầy
    Hồn tương tư cũng bủa vây bến tình
    Dường như ai xé con tim
    Lạnh hương án cũ, vỡ bình hoa xưa

    Nhớ thương nói mấy cho vừa
    Sầu theo đáy huyệt vẫn chưa hết sầu
    Trời Đông tan tác một màu
    Hồn bay lãng đãng biết đâu bến bờ

    Tử sinh là chuyện của trời
    Mà sao giọt lệ không chờ bỗng sa
    Em về cõi ấy Ta bà
    Sáu đường ba nẻo đã là phận cam

    Ta ngồi đối diện mùa Đông
    Chín phương trời cũng vô thường quanh ta
    Ngậm ngùi giọt lệ xót xa
    Trăm cơn bấc lạnh lùa qua phiên buồn

    Tuyền Linh
     
  8. tuyenlinh47

    tuyenlinh47 Member

    Tham gia ngày:
    28/4/13
    Bài viết:
    44
    Đã được thích:
    4
    Điểm thành tích:
    6
    Đà Lạt, trúc đào

    Bài Trúc Đào(*) ngày xưa ta thường hát
    Dìu em vào giấc ngủ mộng trăm năm
    Nay cũng thế, trái tim ta vẫn hát
    Nghe mòn hơi vang vọng chốn xa xăm

    Ngọn Trúc Đào lã cành trên đường phố
    Đà Lạt buồn lặng lẽ tiễn thu đi
    Lối hẹn cũ bước chân em còn đó
    Dấu thời gian lay động thuở xuân thì

    Ai biết được đời chia hai ngã rẽ
    Ta phương Đông mà em ở phương Tây
    Níu ngày tháng cõng trên lưng nỗi nhớ
    Đêm mơ xa huyễn mộng cảnh sum vầy

    Tiếng vó ngựa nhẹ khua trên đường vắng
    Đánh thức ta kỷ niệm Vọng Nguyệt Lầu
    Đêm tản bộ vòng quanh Trương Công Định
    Ta vẫn còn lưu ký ức ngàn sau

    Sương xuống thấp phủ đôi bờ vai nhỏ
    Nép vào nhau chuyền hơi ấm cho nhau
    Nghe sương khóc trên cành cây ngọn cỏ
    Mai chia xa biết gặp lại ngày nào !

    Đêm Đà Lạt, đêm cuối cùng nguyệt tận ?
    Mà sao nghe rưng rức phút trao tình
    Em vẫn đó như là em đã mất
    Tay trong tay mà xa cách nghìn trùng

    Mùa đông tới nhắc ta ngày đưa tiễn
    Đà Lạt buồn vẫy gọi đến mòn hơi
    Cánh chim sắt chở em về bên đó
    Bỏ lại ta giữa tâm trạng rối bời

    Mấy mươi năm mù tăm chim viễn xứ
    Nhạc Trúc Đào âm hưởng có còn không ?
    Tiếng ta hát còn lay tình nguyệt động
    Mà sao im thin thít tiếng tơ lòng ?

    Ta vẫn thế, ôm mối tình Đà Lạt
    Đêm ngắm sao, ngày nhắn gió gọi mây
    Vài năm nữa biết ai còn ai mất
    Mà nhớ nhung vẫn mãi cứ vơi đầy

    Chút vốn liếng nầy đây ta có được
    Sẽ mang theo về bên cõi vĩnh hằng
    Phút giao ngộ vô hình nào sẽ đến
    Xin em đừng xa cách nữa được không ?

    Tuyền Linh



    (*) Nhạc phẩm Trúc Đào
    Thơ: Nguyễn Tất Nhiên
    Nhạc: Anh Bằng












     
  9. tuyenlinh47

    tuyenlinh47 Member

    Tham gia ngày:
    28/4/13
    Bài viết:
    44
    Đã được thích:
    4
    Điểm thành tích:
    6
    THƯ NGỎ

    Thân gởi các Thi Hữu,

    Để góp vui trong sân chơi Nghệ Thuật, tôi có nhã ý muốn phổ thơ miễn phí giùm các Thi Hữu ( kể cả trong và ngoài nước ). Vậy nếu Thi Hữu nào có nhu cầu, xin hãy gởi về dc Email: tuyenlinh47@gmail.com

    Thời gian đáp ứng: mỗi tháng 01 bài.
    Muốn biết thêm chi tiết, xin liên hệ về dc Email ghi trên.

    Trân trọng,
    Tuyền Linh Nguyễn Văn Thơ

    Website:
    http://tinhkhucnguyenvantho.blogspot.com


     
  10. tuyenlinh47

    tuyenlinh47 Member

    Tham gia ngày:
    28/4/13
    Bài viết:
    44
    Đã được thích:
    4
    Điểm thành tích:
    6
    Gọi mời thu xa

    Mến gởi các cô gái Việt ở Na Uy

    Xin Người một chút cô đơn
    Chút hương xa xứ bên trời Na uy ?
    Bao mùa thu đến thu đi
    Người còn giữ lại được gì trong tim ?

    Mùa thu về tận bên thềm
    Có ve vãn được con tim của Người ?
    Những ngày lá đổ chiều rơi
    Có gieo xao xuyến gọi mời tình lên ?

    Nỗi buồn không thể đặt tên
    Có len lén đậu trên rèm mi cong
    Có hôn lên nụ má hồng
    Và…tim Người có bềnh bồng cùng thu ?

    Xin Người một phút lãng du
    Đi vào giấc mộng mùa thu xứ mình
    Biết bao sắc thái lung linh
    Mùa thu đậm chất hương tình Việt Nam

    Xin Người đừng có ngỡ ngàng
    Khi tim thức giấc mùa sang thu về
    Bên trời liễu khuất sương che
    Người ơi, có thấy thu se sắt lòng ?

    Tuyền Linh

    http://tinhkhucnguyenvantho.blogspot.com