Đối tác - Liên kết

Tuyển tập truyện Cười NhaTrangClub!

Thảo luận trong 'Truyện - Thơ - Văn' bắt đầu bởi Harry Potter, 25/7/07.

  1. honlonggiang

    honlonggiang Member

    Tham gia ngày:
    19/3/11
    Bài viết:
    108
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    1 hôm, cô hàng xóm gọi vôva sang và hỏi:
    - vôva nếu cô cho cháu chọn giưa 10 đồng và 1 đồng, cháu lấy cái nào!
    vôva cười: -cháu lấy 1 đồng ạ!
    cô hàng xóm ngạc nhiên và đưa cho vôva 1 đồng!
    cả tháng sau ai ai cungthử vôva giống như cô hàng xóm và kháo nhau rằng :
    thằng vôva ngu lắm, cho nó chọn 10 đồng và 1 đồng nó chỉ lấy 1 đồng!
    tin đến tai mẹ vôva, bà liền nọc vôva ra đánh 1 trận rồi than:
    -trời ơi, sao tôi khổ thế này, lại có 1 thằng con chê tiền chứ, 10 đồng thì nó không
    lấy lại đi lấy 1 đồng bao giờ k0...
    vôva liền bịt miệng mẹ và nói thầm,:
    -khẽ thôi mẹ ơi, con mà lấy 10 đồng thì con chỉ được 10 đồng thôi, còn bây giờ
    con có hơn 30 đồng rồi nhé!
     
  2. honlonggiang

    honlonggiang Member

    Tham gia ngày:
    19/3/11
    Bài viết:
    108
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Vova phàn nàn với bạn ngồi cùng bàn:
    - Hôm qua tao bị ông già tẩn 2 lần.
    - Vì sao vậy?
    - Lần thứ nhất-Tao cho ông ấy xem sổ liên lạc, trong đó toàn điểm xấu và những
    dòng của giáo viên về những tội nghịch ngợm. Còn lần thứ hai là khi ông ấy nhận
    ra đó là quyển sổ liên lạc cũ của ông ấy
     
  3. honlonggiang

    honlonggiang Member

    Tham gia ngày:
    19/3/11
    Bài viết:
    108
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    - Đã từ lâu vào mỗi đêm Vôva vẫn thường nghe mẹ đay nghiến ông bố vô dụng
    (lúc xung trận thì toàn bắn đạn lép) híc híc... mặc dù là trẻ con nhưng Natasa là
    bạn của Vôva cũng đã cho cậu biết thế nào là đạn xịt...
    + Bỗng một hôm Bố Vôva gọi cậu ra và nói ... "mẹ con đã có em bé, con sắp
    được làm anh roài... và ông cười mãn nguyện..
    Nhưng ngược lại Vôva lại rất đăm chiêu, thấy vậy Bố Vôva liền hỏi:
    - Con sao vậy ? không thích có em à?....
    - Con rất thích , nhưng bố đã nghi cho ai chưa?-Vôva hỏi lại
     
  4. honlonggiang

    honlonggiang Member

    Tham gia ngày:
    19/3/11
    Bài viết:
    108
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Mẹ của Masha chạy sang than phiền với bố của Vô va
    - Ông sang mà xem kìa, con trai ông đang chơi trò bác sĩ với con gái tôi kìa
    - Ồ... Chúng nó lớn rồi, tìm hiểu về sinh lý cũng là chuyện bình thường, có gì phải
    lo lắng?! - bố Vô va vừa đọc báo vừa thản nhiên trả lời
    - Trời ơi! Tìm hiểu sinh lý thì đã đành, đằng này con trai ông đang mổ ruột thừa
    cho con gái tôi đây này.
     
  5. honlonggiang

    honlonggiang Member

    Tham gia ngày:
    19/3/11
    Bài viết:
    108
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Vôva dắt em nó đi vào một siêu thị, chọn một bịch băng vệ sinh phụ nữ rồi mang
    ra quầy tính tiền. Lấy làm lạ, cô thu ngân nhìn chằm chằm vào hai đứa bé, rồi
    không nén nổi tò mò, cô hỏi.
    - Cháu bao nhiêu tuổi rồi?
    - Cháu lên tám. - Vôva đáp.
    Cô thu ngân hỏi tiếp:
    - Thế cháu có biết thứ này để làm gì không?
    - Cháu không rõ lắm. Nhưng thứ này không phải để cho cháu, mà cho thằng em
    cháu. - Vôva chỉ tay vào đứa em đi bên cạnh.
    - Cho em cháu? - Cô gái tròn mắt ngạc nhiên.
    - Đúng thế. Nó lên bốn tuổi. Chúng cháu xem trên tivi và thấy người ta nói rằng,
    nếu sử dụng thứ này, có thể bơi và đi xe đạp. Mà nó thì lại chưa biết cả hai thứ ấy ...
     
  6. honlonggiang

    honlonggiang Member

    Tham gia ngày:
    19/3/11
    Bài viết:
    108
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Nhà VoVa chật lắm, thời ngày xưa nhà được phân phối, không mất tiền, cho n
    chỉ 17m2 là quý roài! Kệ, túp lều tranh, trái tim vàng!
    Nhưng dở cái là VoVa bắt đầu đi học, cái tuổi ti hí đang kỳ sung mãn, đâm ra b
    mẹ rất khó xử!
    Hôm ấy, vào dịp nghỉ lễ, nghỉ đơn nghỉ kép thế nào VoVa được nghỉ học tới 4
    ngày liền, chỉ vì hôm trước tiếc tiền, bố ko mua cho VoVa cái xe tăng, thế là n
    ám ở nhà suốt 3 hôm ròng, tình hình của bố mẹ thì ngày càng nước sôi lửa
    bỏng.....
    Cái khó ló cái khôn, bố nghĩ ra một diệu kế, bố bèn bảo VoVa ra đứng ở ban cô
    nhìn xung quanh có gì hay thì nói vào cho bố mẹ, khoảng nửa tiếng, nếu tốt b
    cho 2 cái xe tăng..... VoVa ok liền
    Thế là công vụ bắt đầu :
    VoVa : Có hai xe tải đi ở dưới đường, một trắng một vàng.....
    Bố : Hự.... ự....ừ còn gì ko?
    VoVa : Có hai đám mây bay trên trời, màu trắng
    Mẹ : Á.....a.....còn gì nữa con?.....nữa.....
    Vova : Hết rồi, con vào nhé?
    Bố, Mẹ : Từ từ đã ...... nhìn sang nhà bác Ivan xem nào?
    VoVa : À, hai bác ấy đang " xxx "

    Bố mẹ nhảy dựng lên, hớt hải : Sao mày biết ?
    Vova: À, Con Natasa cũng đang đứng ban công nhìn sang đây mà!

    Vova 5 tuổi đi dạo phố với mẹ, bỗng thấy giữa đường có 2 con chó, 1 trên 1 dưới.
    Vova lấy làm lạ hỏi:

    - Mẹ ơi, 2 con chó nó đang làm gì vậy hở mẹ?

    - Ờ...........ờm............nó đang cõng nhau đó con....

    - Thế nó cõng nhau đi đâu vậy, mà con kia đâu có què đâu sao mà phải cõng?

    - À.......... thì con trên bị bệnh nên con kia cõng nó đi chữa bệnh đó con.

    Vova reo lên:

    - À , con biết rồi.... con đó nó bị bệnh kinh phong phải không? Hèn chi nó cứ giựt
    tới giựt lui hoài... kinh quá.........
     
  7. honlonggiang

    honlonggiang Member

    Tham gia ngày:
    19/3/11
    Bài viết:
    108
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Một buổi sáng, vợ chồng quên đóng cửa buồng khi ''ân ái'', Vova đi qua thấy lạ
    bèn hỏi mẹ:

    ''Mẹ đang làm gì thế?''

    Mẹ Vova vốn thông minh nên nhanh nhảu đáp:

    ''à, bố mày bụng to quá, mẹ phải ngồi lên như thế này cho ông ấy bớt bụng to ấy
    mà''

    Vova đáp:
    ''Mẹ làm thế chỉ vô ích thôi vì hàng ngày khi mẹ vừa đi khỏi nhà là bà hàng xóm
    lại sang thổi bụng bố con to thêm a'!''.
     
  8. honlonggiang

    honlonggiang Member

    Tham gia ngày:
    19/3/11
    Bài viết:
    108
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Bé Vova đi học lớp 1. hôm nay cô giáo dạy vẽ và kêu mỗi bé hãy tự vẽ một bông
    hồng theo cách suy nghĩ và trí tưởng tượng của mình. Và Vova nắn nót vẽ để nộp
    bài cho cô giáo như các bạn.

    Cô gíao say sưa chấm bài, hết bài này đến bài khá, bỗng nhiên cô dừng lại và ánh
    mắt tỏ vẻ ko hài lòng. Cô kêu tên Vova lên và cô hỏi:" Cô thật bất ngờ trước bức
    tranh bông hồng của con. Hãy nói cho cô biết đã bao giờ cô dạy con vẽ bông
    hồng có chân ko?"

    Vova ngây thơ mắt ngấn lệ : thưa cô vì tối qua con nghe ba con nói với mẹ con
    rằng "bông hồng bé nhỏ của anh ơi, em hãy........ dang hai chân ra đi!"
     
  9. honlonggiang

    honlonggiang Member

    Tham gia ngày:
    19/3/11
    Bài viết:
    108
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Mẹ Vova sinh em bé. Mọi người đến chúc mừng:
    - Anh giỏi quá, sinh được cháu bé kháu khỉnh và giống anh như đúc!
    - Ê. . ê, đấy là công của cháu, bố cháu làm được gì nào!
    - Thằng này láo! Tao hì hục mãi, công của mày là thế nào? - bố Vova quát.
    - Đấy là do con lấy kim chọc thủng tất cả comdom mà lại!. .

    Trong một cuộc thi "Chúng ta biết gì về phụ nữ" do tạp chí "phụ nữ" tổ chức.
    Người đoạt giải nhất: Vova 10 tuổi.
    Bức thư gửi ban tổ chức từ 1 thành viên: "Tôi biết đàn bà từ năm 12 tuổi, năm
    nay tôi đã 68 tuổi, vậy mà ban tổ chức lạicho rằng 1 đứa trẻ ranh lại biết về phụ
    nữ hơn tôi!"
    Thư trả lời của ban tổ chức: "Trong câu hỏi đầu tiên của chúng tôi "Ở đâu phụ nữ
    lông xoăn nhất (hì lông với tóc tiêng Nga chung 1 từ), Vova trả lời đúng "ở trung
    tâm châu Phi", còn ông trả lời ra sao? Lại còn vẽ minh hoạ nữa. Câu hỏi thứ hai
    của chúng tôi "Cơ quan chính của phụ nữ tên gọi là gì?". Vova trả lời đúng "Hội
    phụ nữ thế giới", còn ông trả lơi như thế nào? lai còn minh hoạ nữa. Câu hỏi thứ
    ba của cúng tôi "người phụ nữ khắc khoải chờ đợi cái gì hàng tháng?", Vova trả lời
    chính xác đó là "tạp chí Phụ Nữ". Còn ông, ông trả lời ra sao? Đáng mừng là ông
    không có minh hoạ.
     
  10. honlonggiang

    honlonggiang Member

    Tham gia ngày:
    19/3/11
    Bài viết:
    108
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Họp phụ huynh, cô giáo than phiền với bố Vova:
    - Vova không những thường xuyên đi học muộn mà lại còn nói láo nữa. Khi tôi hỏi
    "Sao đi muộn?" thì cháu thản nhiên nói rằng vì bận cọ c..
    - Cháu không nói láo đâu. Sáng nào tôi với nó cũng phải cọ c.. mà.


    Bố Vova trả lời thế làm cô giáo giận lắm, kể lại chuyện đó cho mẹ Vova nghe. Mẹ
    Vova nói:
    - Hai bố con nó không nói láo đâu cô ạ. Thằng Vova cãi nhau với thằng hàng xóm
    Petka. Tối nào Petka cũng lấy sơn viết lên cửa nhà tôi chữ C.. to tướng, sáng ra
    tôi bắt hai bố con nó phải cọ sạch cho nên cháu nó đi học muộn đấy ạ.

    Vova chạy lai hỏi mẹ
    Me ơi, trẻ con có sinh em bé được không?
    - Không
    Nó liền quay sang nói voi Natasa
    - Đấy mà . . tớ đã nói mà cậu cứ lo, mình chơi tiếp trò đó đi
     
  11. honlonggiang

    honlonggiang Member

    Tham gia ngày:
    19/3/11
    Bài viết:
    108
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Chả giấu gì bác
    Có một ông lâu ngày đến nhà ông bạn thân chơi. Khách chủ gặp nhau chuyện trò rôm rả. Chủ kiếm trầu mời khách nhưng giữa cơi trầu chỉ có mỗi một miếng. Chủ khẩn khoản mời mãi, khách đành phải ăn.

    Cách một thời gian sau, ông này nhớ bạn lại đánh đường sang thăm trả.

    Thấy bạn đến, ông kia mừng lắm, mời lên nhà ngồi. Chuyện trò lại rôm rả.

    Ông này cũng bày ra giữa cơi chỉ có mỗi một miếng trầu và khẩn khoản mời.

    Ông khách khen cơi trầu đẹp và nể lời cầm miếng trầu lên tay ngắm nghía:

    - Thứ cau của nhà bác chắc bổ vào dịp trời mưa nên nó lắm xơ nhỉ?

    - Không đâu ạ, đó chính là miếng trầu bác mời dạo nọ đấy ạ. Tôi ngậm nên nó hơi bị giập ra.
     
  12. honlonggiang

    honlonggiang Member

    Tham gia ngày:
    19/3/11
    Bài viết:
    108
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Ba trọc
    Một người đi chợ, mua được con lợn. Dọc đường về, trời nắng, đang định vào quán bên đường uống nước thì gặp một chú lính lệ. Chú lính lệ hỏi:

    - Anh kia, con lợn giá bao nhiêu?

    Anh ta thấy thầy quyền cũng chú ý đến mình và con lợn, liền lễ phép trả lời:

    - Dạ, hơn quan đấy ạ.

    Tên lính liền cho anh ta một bạt tai, rồi mắng:

    - Mày láo! Dám nói lợn hơn quan à?

    - Dạ, tôi lỡ lời!

    Anh van lạy mãi, chú lính mới tha cho. Đi một đoạn lại gặp chú khách. Chú khách lại hỏi giá con lợn. Đang ấm ức trong lòng, anh ta liền bảo:

    - Mới bị một vố trắng răng ra rồi, tôi không nói.

    Cho là anh ta hỗn xược, chú khách đánh cho một gậy bảo:

    - Mày lại chế nhạo ta trắng răng à?

    Anh ta bỏ chạy thục mạng, nghĩ rằng chơi với những chú khách thế này, chỉ có thiệt thân. Về gần đến đầu làng, anh ta gặp hai ông sư và một chú tiểu đang từ chùa đi ra. Chú tiểu hỏi giá lợn, anh ta càu nhàu:

    - Trọc này là ba trọc (ba lượt) rồi, tôi không nói nữa.

    Chú tiểu đỏ mặt, đấm anh ta, cho là anh ta nhạo sư. Nhưng anh ta cãi: “Chứ không ba trọc à?” rồi đi thẳng vào làng.
     
  13. honlonggiang

    honlonggiang Member

    Tham gia ngày:
    19/3/11
    Bài viết:
    108
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Thi ngũ quả
    Là người cưỡi đầu cưỡi cổ thiên hạ, chúa Trịnh tha hồ bày ra những trò du hí để được chơi bời thỏa thích. Một trong những thú chơi đó là trò thi “mâm ngũ quả” hàng năm vào dịp rằm trung thu.

    Nhà chúa đặt giải thưởng cho ai có được mâm ngũ quả đẹp nhất, quí nhất, ngon lành nhất và lạ nhất. Các gia đình quyền quí và giàu có trong thành Thăng Long đua nhau sắm những mâm ngũ quả cực kỳ đắt tiền để mong đoạt giải, khoe sang với thiên hạ.

    Trạng Quỳnh thấy thiên hạ náo nức dự thi, cũng tuyên bố với mọi người:

    - Năm nay tôi sẽ dự thi cho mà coi! Tôi đã trượt kỳ thi Hội, nhưng nhất định thi ngũ quả thì tôi sẽ chiếm giải, cho thiên hạ lác mắt một phen!

    Trong khi ai nấy đều kỳ công sắm những thứ trái cây quí nhất trong nước như đào mận Lạng Sơn, hồng Hạc Trì, nhãn lồng Sơn Nam (Hưng Yên), vải thiều Hải Dương, cam Nghệ An... thì Trạng Quỳnh lại mang thi bằng một bức tranh thiếu nữ khỏa thân.

    Chúa và bà chính cung cùng xem bức tranh lạ lùng và chất vấn:

    - Bức tranh này mà trạng dám bảo là mâm ngũ quả ư?

    Trạng Quỳnh gật gù mỉm cười:

    - Chúa thượng không nhận ra mâm ngũ quả thật sao? Này nhé: (Chỉ vào đầu thiếu nữ) đây không phải là một trái bưởi đẹp vào bậc nhất hay sao? (Lại chỉ vào đôi mắt) Đây không phải một chùm gồm hai quả nhãn lồng Sơn Nam hay sao? (Lại chỉ vào bộ ngực trần nõn nà) Đây không phải là một cặp đào tơ Lạng Sơn thứ thượng thặng hay sao? (Chỉ vào đôi bàn tay búp măng) Còn đây chẳng phải hai trái phật thủ cực quí hay sao? (Rồi chỉ vào chỗ hấp dẫn nhất mà nhà Chúa nãy giờ cứ nhìn chằm chằm vào đó) Còn đây không phải là một múi mít thơm ngon nhất trần đời hay sao?

    Vừa nghe trạng giảng giải, nhà chúa vừa say mắt ngắm đủ “ngũ quả” và ngài cứ nuốt nước miếng ừng ực, lòng ngài rạo rực, y như thể ngài bị 5 thứ quả kỳ diệu kia hớp mất hồn vía. Bà chính cung đứng bên cạnh đưa mắt lườm ngài mấy lần, ngài cũng thây kệ. Đoạn ngài phán:

    - Giá mâm ngũ quả của khanh mà là thật thì ta chấm giải nhất cho khanh, không còn phải đắn đo gì nữa!

    Quỳnh can ngay:

    - Ấy, khải chúa thượng! Sở dĩ mâm ngũ quả này được thần chọn dự thi là vì nó không bao giờ tàn úa lạt phai. Chứ nếu nó là thật thì bất quá chúa thượng chỉ thích nó được 2 ngày là cùng!

    Chúa chợt nhớ lại những thứ “ngũ quả” mà ngài đã được nếm và nếm rồi thì chán, ngài liền so chúng với người thiếu nữ mơn mởn xuân xanh trong tranh và quả thật ngài cảm thấy nàng thiếu nữ này có sức hấp dẫn hơn hẳn. Nàng nằm phơi tấm thân nõn nường ở đó, nhưng ngay cả chúa nữa cũng không tài nào chiếm đoạt nổi nàng, mà chỉ có thể chiêm ngưỡng bằng mắt để tưởng tượng và mơ ước mà thôi! Chúa cả cười, vỗ đùi kêu lên:

    - Ta chịu khanh nói chí lý! Chí lý!

    Ý chúa là ý Trời, năm ấy mâm ngũ quả của Trạng Quỳnh chiếm giải nhất. Bàn dân thiên hạ biết chuyện đều bái phục trí tuệ siêu quần của trạng và lấy làm xấu hổ cho cái đầu óc bã đậu thô thiển của mình.
     
  14. honlonggiang

    honlonggiang Member

    Tham gia ngày:
    19/3/11
    Bài viết:
    108
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Trạng Lợn xem bói
    Chung Nhi đến kinh, mở một ngôi hàng xem bói. Thế nào lại gặp hai ông bạn đồng hành khi trước vào nhờ xem một quẻ. Ba người gặp nhau vui mừng khôn xiết. Hai người bạn kia liền bảo Chung Nhi gieo cho một quẻ xem phận rồng mây phen này thế nào. Chung Nhi khấn khứa, xem quẻ rồi đoán:

    - Trong quẻ này Thánh dạy: “Quần long vô chủ” tất kỳ thi năm nay hoãn.

    Thì ra mấy hôm trước, có hai vị quan đến xem bói nói chuyện riêng với nhau để lộ ra. Chung Nhi nghe lỏm được nên mới dám đoán già như thế. Hai người bạn, tuy biết tài Chung Nhi nhưng trong lòng thì chưa tin lắm, còn những người xem bói khác thì hoàn toàn bảo lão thầy bói nói láo. Khi sắp đến kỳ thi, quả nhiên có giấy niêm yết báo hoãn. Ai nấy giật mình, cho Chung Nhi là bậc tiên tri. Từ đó tiếng đồn gần xa, khắp kinh kỳ rủ nhau đến xem bói đông nghìn nghịt...

    Một hôm, quan Thượng thư bộ Binh lạc mất con thiên lý mã. Quan tiếc lắm, vì là con ngựa rất quý. Nghe đồn có thầy bói giỏi, quan sai cho gọi Chung Nhi vào dinh. Nằm trong dinh quan Thượng, được cung phụng đầy đủ mọi thứ, nhưng Chung Nhi lo lắm, ăn không ngon, ngủ không yên giấc, trằn trọc suốt đêm, bụng luôn nghĩ đến chuyện mất ngựa. Bất giác Chung Nhi nhớ đến mấy câu trong “Tam tự kinh” học hồi còn nhỏ, liền ngâm to lên cho khuây khỏa: “Mã ngưu dương, thử lục súc, nhân sở tự...”.

    Chẳng dè tên lính hầu trong dinh đúng là tên trộm ngựa. Khi mới nghe tin quan Thượng mời Chung Nhi vào, hắn đã lo, nên ngày đêm lai vãng gần đó để nghe ngóng. Đêm hôm ấy, hắn chui xuống gầm giường Chung Nhi nằm, xem động tĩnh ra sao, đương hồi hộp đợi chờ, bỗng nghe thấy Chung Nhi đọc vanh vách nào là “mã” với “tự”. “Mã” là ngựa, còn “tự” thì đúng là tên hắn. Hắn sợ quá, cho là Chung Nhi đã hô đích danh mình rồi, bèn lóp ngóp bò ra khỏi gầm giường, vừa vái vừa kêu, xin khai hết sự thật, nhưng xin Chung Nhi đừng nói rõ tên với quan Thượng. Chung Nhi được thể, thét bảo:

    - Ừ, mày lấy trộm ngựa ngày nào, giờ nào, bây giờ giấu ngựa ở đâu? Muốn sống khai ra ngay, không tao hô lên tất cả đến đây thì khó mà cứu vãn đó!

    Tên ăn trộm khai hết đầu đuôi. Hôm sau, Chung Nhi vào hầu quan Thượng, giả cách khấn khứa gieo quẻ, rồi cứ lời tên kẻ trộm khai mà nói ra vanh vách. Quan cho người đến tận nơi, quả thấy ngựa quý, mừng lắm, thưởng cho Chung Nhi rất nhiều vàng bạc. Từ đó, tiếng tăm Chung Nhi càng lừng lẫy, ai ai cũng gọi chàng là Trạng.. bói!!!
     
  15. honlonggiang

    honlonggiang Member

    Tham gia ngày:
    19/3/11
    Bài viết:
    108
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Mày để cho nó một chút
    Xưa, có một anh học trò nghèo rất thông minh, thuê một căn nhà ở trọ trong phố. Đối diện với nhà anh là nhà một bà cụ chuyên nghề quay tơ, có một cô con gái út rất nết na thùy mị, chăm việc bếp núc.

    Bà cụ thường đe bọn thanh niên hàng xóm: - Có già ở đây, bọn bây đừng hòng léng phéng đến con út.

    Một ngày kia. Lúc bà cụ đang quay tơ, cô út nấu ăn dưới bếp, anh học trò cầm một cái chén nhỏ xíu sang nhà bà cụ: - Thưa bác, hôm nay cháu nấu ăn quên mua nước mắm, bác cho cháu xin một muỗng.

    Thấy anh học trò ăn nói dễ thương nên bà cụ cũng dễ dãi: - Ừ con cứ xuống bếp nói con út đưa cho.

    Anh học trò đi xuống bếp, giấu cái chén tỉnh bơ: - Cô út, bác nói cô cho tôi... nắm tay cô một chút.

    Cô út sợ quá la toáng lên: - Má ơi! Anh này ảnh kêu...

    - Thì mày để cho nó một chút. Có mất cái gì đâu!

    Cô Út đành đứng im cho anh nắm tay. 3 bữa sau, anh học trò lại sang: - Thưa bác, cho con xin một củ hành nhỏ.

    - Con cứ xuống bếp nói con Út đưa cho.

    Anh ta lại xuống bếp: - Cô Út, bác nói cô cho tui hun cô một cái.

    Cô Út la lớn: - Má ơi! Anh này ảnh đòi...

    - Thì mày cứ để cho nó một chút...

    Cô Út đành để cho anh ta hun. Cứ thế khi thì hạt tiêu, trái ớt, khi thì muỗng muối, hạt đường, cô Út cứ đành phải “cho một chút...". Một thời gian sau, anh ta đã được ở... rể nhà bà cụ.
     
  16. honlonggiang

    honlonggiang Member

    Tham gia ngày:
    19/3/11
    Bài viết:
    108
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Nước mắm hâm
    Một anh nọ có tính sợ vợ vô cùng và ngu hết chỗ nói, bởi thế suốt đời cứ bị ăn hiếp mà không làm sao được. Anh ta biết thế là nhục, mắc cỡ với anh em, song cứ phải cắm cúi phục tùng theo lệnh bà.

    Một lần, có bạn ở xa tới thăm, anh ta đến năn nỉ với vợ:

    - Bữa nay tui có khách, vậy mẹ mày để tôi làm chồng một hôm, bao giờ có mặt khách đến thì mẹ mày để cho tôi cự nự la lối gì thì la. Chớ không khách khứa bảo vợ ăn hiếp chồng thì nhục cả.

    Chị vợ thấy chồng nói thế cũng ưng thuận để đẹp mặt cả đôi và được tiếng với anh em. Anh ta được như ý nên tự tung tự tác quát nạt om sòm, chị vợ không hé răng nửa lời. Bạn bè thấy thế cũng khâm phục. Bữa ăn, mâm cơm được dọn lên một cách ngon lành đầy đủ, tuy thế anh ta vẫn:

    - Nào, tô canh này sao mẹ nó nấu mặn quá thế này?!

    - Chao ôi! Món xào gì mà lại thế này?!

    - Đĩa thịt làm sao mà nấu như vậy?!

    Thấy chồng chê bai đủ thứ, chị vợ vẫn vui vẻ lễ phép với chồng. Được nước, anh chồng như chim sổ lồng quên cả phận mình, nên lên mặt quá. Ngó đi ngó lại không còn gì để chê được nữa, khi thấy vợ bưng thêm nước mắm lên, anh ta nhận lấy rồi nói:

    - Này mẹ nó, sao chén nước mắm này không hâm lên?

    Nghe nói vậy, mọi người bò lăn ra cười. Chị vợ mắc cỡ không nhịn được cái ngốc của chồng mới bước lại túm tóc anh ta tẩn cho một trận.
     
  17. honlonggiang

    honlonggiang Member

    Tham gia ngày:
    19/3/11
    Bài viết:
    108
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Điếc... cả làng
    Hai ông bà điếc sanh đặng một đứa con gái cũng điếc, rầu mình vô phước, phần mình già cả chẳng nói làm gì, còn con mình tật nguyền điếc lác biết gởi cho ai để gởi thân cho nó nhờ? Mà nghĩ lại mình cũng lớn ruộng nhiều trâu thế cũng có khi có rể.

    Vậy, thấy có một đứa con trai lịch sự cách xa vài làng, năng vô ra tới lui trong làng thì kêu nó mà gả, chẳng ngờ nó cũng điếc. Cưới hỏi xong xạ, nó về ở với cha mẹ vợ, cha biểu đứa con gái nói nó ra coi cày bừa đám ruộng ở bên lề đường. Nó nghe liền vác cày ra cày. Có ông quan đi ngang qua đó, mà là quan kinh mới nhậm đứng lại hỏi thăm nó đường đi vô dinh quan phủ. Nó chẳng lành thì chớ, điếc nghe không rõ, tưởng ông quở nó cày sao cày bậy ruộng ông chăng ; nên vọt miệng mắng: “Ruộng tôi tôi cày, sao ông nói ruộng của ông? Ông này ngang quá ghẹ đi cà!”.

    Ông quan thấy nó dễ ngươi thì biểu quân rượt đánh nó. Nó đâm đầu chạy về nhà, vợ nó đang ngồi nấu cơm trong bếp, nó đạp cho 2 - 3 đạp chúi vào trong bếp: “Ruộng nào, ở đâu mà mày chỉ bậy cho tao cày làm người ta đánh tao cờ bơ cờ bất, cũng là tại mày lếu”.

    Con vợ kia nói: “Dữ không? Đợi một phút chờ người ta nấu dọn cho mà ăn không được à, làm gì bất nhơn làm vậy?”.

    Kế thấy mẹ nó đi chợ leng teng bưng rổ về; con gái ra méc, nói sao chồng độc dữ quá đạp nó làm vậy. Bả thấy bộ nó giận quạu quọ thì ngờ nó nói sao mình đi chợ 5 tiền mà... ăn bánh ăn hàng đi hết đó. May đâu ổng đi tát đìa quảy vịt về, bả liền chạy ra nói: “Tôi ăn bánh ăn hàng ở đâu mà con nó nói thêm nói thừa cho tôi!”.

    Ông nghe không rõ, tưởng bả nói sao mình bắt cá cho ai, thì mới nói: “Nào tôi có bắt cá cho ai đâu, đặng con nào bỏ vịt con nấy đem về mà nói cho ai? Có chứng lão cày một đó. Bà ra hỏi lão mà coi!”.

    Nắm tay bả dắt ra ngoài đồng lại hỏi lão cày: “Chớ lão thấy tôi bắt cá mà cho ai không?”.

    Chẳng may lão cày cũng lảng tai, tưởng là nói lão có khuấy chơi lấy quần giấu đi chăng (thấy ông đóng khố thì hiểu làm vậy) cho nên mới nói: “Nào! Tôi sớm mai tới giờ cứ cày hoài tôi có qua chi bển mà biết quần ông để đâu mà giấu? Ông già khéo nghi bậy không!”.
     
  18. honlonggiang

    honlonggiang Member

    Tham gia ngày:
    19/3/11
    Bài viết:
    108
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Phóng sinh
    Một con chim sẻ bị chim ưng truy bắt, sợ hãi bay loạn, chui vào tay áo của một thầy tu. Thầy tu nắn nắn nó qua tay áo, nói:

    - A Di Đà Phật, hôm nay đệ tử được xơi thịt đây!

    Chim sẻ nhắm nghiền hai mắt nằm im. Thầy tu tưởng nó đã chết, vén tay áo xem, chim sẻ thừa cơ bay mất. Thầy tu liền nói:

    - A Di Đà Phật, ta phóng sinh cho mày đó.


    o O o


    Sư cụ: "Làm người không được sát sinh, nếu kiếp này con giết trâu, kiếp sau con phải hóa thành trâu đền tội, kiếp này giết heo thì kiếp sau là heo, giết ruồi giết gián cũng thế!"

    Đồ đệ: "Chà, hiểu rồi. Nếu con muốn kiếp sau làm người nữa, kiếp này con phải... giết người!"
     
  19. honlonggiang

    honlonggiang Member

    Tham gia ngày:
    19/3/11
    Bài viết:
    108
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Câu đối có chí khí
    Ông huyện đi dọc đường, gặp thằng con nít đi học về, mới kêu mà ra câu hỏi rằng :

    - Tự là chữ, cất dằn đầu, chữ tử là con, con nhà ai đó?

    Ðứa học trò chí khí đối lại liền:

    - Vu là chưng, cất ngang lưng, chữ đinh là đứa, đứa hỏi ta chi?

    Ông huyện nghe biết đứa có chí khí, tức lắm mà không làm gì được.


    o O o


    Ở hạt nọ, có một tên nghị viên họ Lại, xây một cái sinh phần đẹp. Tên này giàu có vì làm nghề lái lợn và rất hống hách. Nhiều người ghét hắn. Một đêm, không rõ ai đã đề đôi câu đối sau ở sinh phần hắn:

    - Rực rỡ mé đường Tây, kẻ lại người qua, ca tụng sinh phần quan lớn Lại (quan lái lợn).

    - Vang lừng trong thân Bắc, trên kinh dưới rái, một lòng tôn trọng cụ trong dân (rận trong cu).
     
  20. honlonggiang

    honlonggiang Member

    Tham gia ngày:
    19/3/11
    Bài viết:
    108
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Rao làng
    Ngày trước, dân ngụ cư là kẻ thấp kém nhất trong làng. Cho nên, đến Yên Lược, vừa dựng xong túp lều, Xiển bị bọn lý trưởng bắt ra làm mõ.

    Một hôm, lý trưởng thấy một chị hàng bát ngồi ỉa ở cái bãi rậm đầu làng, liền bắt lấy gánh bát rồi sai Xiển đi mời "làng" ra đình chia phần. Xiển vâng vâng dạ dạ, vác mõ đi, cứ sau một hồi mõ "cốc cốc" lại rao:

    - Chiềng làng chiềng chạ! lắng tai mà nge mõ rao: Cụ lý bắt được mụ hàng bát ỉa bậy đầu làng, mời "làng" mau ra đình mà chia phần!

    Nghe nói chia phần, bao nhiêu chứ sắc, thân hào, vội vã kéo nhau ra đình. Ðến cổng đình, gặp Xiển, ai cũng nhao nhao hỏi:

    - Chia phần gì thế mày?

    - Con mẹ hàng bát ấy đâu rồi?

    - Có nhiều không hả mày?

    Xiển lễ phép đáp:

    - Bẩm các cụ, con mẹ hàng bát ỉa bậy đầu làng. Dạ, nhiều lắm ạ, một đống to lù lù thế kia, có lẽ một cụ được đến vài ba bát chứ không ít đâu!

    Vừa nói, Xiển vừa chỉ về phía hai cái sọt bát đang để ở hè đình